Tôi hơi kinh ngạc, quay đầu lại nhìn anh ấy, có chút chột dạ. Nhưng dù tôi đang chột dạ, tim đang đập thình thịch nhưng tôi vẫn mạnh miệng không xin lỗi, ngược lại còn nói: “Anh đã từng kết hôn à? Trên đây có viết vợ của anh. Sầm Mai? Cùng thôn? Hay là kết hôn họ hàng gần? Vậy sao trước kia anh còn nói với em rằng anh chưa từng kết hôn? Anh có từng kết hôn thì em cũng không thể làm gì được, sao anh phải nói dối?”
Sầm Tổ Hàng đi tới, khép lại cuốn gia phả, nói: “Bọn anh lớn lên cùng nhau từ nhỏ trong thôn. Anh là thuần âm mệnh, cô ấy là thuần dương mệnh, sau khi mười tám tuổi thì ông nội viết vào gia phả. Nhưng khi đó ba mươi tuổi mới có thể kết hôn, bọn anh chưa đăng ký.”
“Vậy… cũng viết vào gia phả mà. Đây cũng coi là vợ anh rồi.”
Sầm Tổ Hàng nhìn tôi, ánh mắt có chút khác lạ cứ nhìn tôi. Nhìn đến mức khiến tôi chột dạ: “Nhìn cái gì mà nhìn! Sau này đừng có nói em nghĩ cho Khúc Thiên nữa, không phải anh cũng nghĩ tới Sầm Mai của anh sao? Vậy là chúng ta huề nhau. Sau này đừng ai động vào ai thì tốt. Dù sao anh cũng còn một người vợ đang chờ anh ở dưới.”
Tôi nói xong liền đứng dậy, muốn trở về phòng của tôi. Nhưng tay tôi lại bị Sầm Tổ Hàng giữ lấy, nói: “Không tìm thấy cô ấy. Ở dưới không có, cô ấy cũng không sống sót, không biết cô ấy đã đi đâu. Ký ức cuối cùng của anh về cô ấy chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734518/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.