Khúc Thiên đang đứng trong bếp đánh giá toàn bộ gian bếp. Gian bếp trông rất bình thường, cũng không thấy nơi nào có thể giấu đồ vật. Hơn nữa gian bếp không phải có bếp sao? Không phải là có ông Táo sao? Một ngôi nhà bị quỷ ám, như vậy đầu tiên hẳn Môn thần* đã không làm gì, lại đến chính ông Táo cũng không làm gì. Môn thần cùng ông Táo ở trong phong thủy là hai thần quan trọng nhất bảo vệ cho ngôi nhà. (*Môn thần: thần giữ cửa)
Không biết có phải do tôi quá chăm chú chuyện này, hoặc do tôi quá lo lắng cho nên tôi không nghe được âm thanh của nhóm cảnh sát bên ngoài.
Đột nhiên một tiếng ‘tóc’ phát ra khiến tôi giật mình. Cũng may tôi chỉ giật mình chứ không kêu lên, chỉ là trái tim như lỡ một nhịp, nếu không hẳn chắc chắn bị Khúc Thiên cười nhạo.
Khúc Thiên nhìn về phía phát ra âm thanh. Đó là một chiếc vòi nước đang nhỏ giọt. Anh ta nhỏ giọng nói: “Tích huyết sát*.” (*giọt máu ác)
“Đó là nước, không phải máu.” Giọng tôi đã run lên, tôi biết đó là nước nhưng vẫn thấy lo lắng.
“Ở trong phong thủy, nước nhỏ giọt lâu như vậy, lại còn phát ra âm thanh, đó chính là sát khí rất lớn nên được gọi là tích huyết sát chứ không phải nói đó là máu rơi.”
Chẳng trách trong phim Hongkong, những ngôi nhà bị ma ám đều có nước rò rỉ, hơn nữa trước khi quỷ xuất hiện chắc chắn sẽ có tiếng nước rơi.
Khúc Thiên đi tới vặn chặt vòi nước nhưng nước vẫn không ngừng rơi, hẳn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734472/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.