Rumple nâng bàn tay trắng nõn của người con gái đang say sưa ngủ, vuốt ve lấy nó đầy âu yếm.
- Không có gì có thể cản trở chúng ta nữa rồi.
Đôi môi gã đặt lên đôi môi đỏ mọng của người con gái ấy.
- Em đã thuộc về tôi.
Người con gái ấy dần dần mở mắt ra, nhưng mà người cô mong chờ không phải là gã.
- Không! Tránh xa tôi ra!_ Cô giãy dụa hét lên
- Bình tĩnh đi, đóa hoa hồng đỏ. _ Gã giữ chặt tay cô lại - Chắc chị đã kiệt sức
- Đồ khốn! Đừng làm thế, Rumple. Tôi cảnh cáo!
Cô định bước xuống nhưng thân thể mệt mỏi không tài nào mà xuống giường, cả người run rẩy lẩy bẩy vì kiệt sức.
- Tôi đã bảo rồi mà.
- Nơi đây là đâu? Jessica? Jessica đâu rồi? _ Cô cuối cùng vẫn không thể quên được con gái mình
Ánh mắt Rumple trở nên lạnh lẽo, cuối cùng thì trong tim cô không có chút hình bóng của hắn sao.
Nghe gã không trả lời, cô sợ hãi khi không nghe được tin tức con gái mình, nước mắt chảy ra.
- Đừng hòng đụng tới Jessica!_ Cô cảnh cáo - Nếu đụng đến 1 sợi tóc của con gái tôi thì tôi không để yên đâu.
- Mạnh miệng nhỉ? Chị có biết chị đang nằm trong tay tôi không?
- Tyson!_ Cô nói ra cái tên mà gã ghét nhất trong suốt cuộc đời đen tối của mình - Tyson, chị vẫn còn tin em còn trong đó, chứ không phải là Rumple.
Gã đè cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-sat-nhan-hang-loat/4604674/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.