Chap 30:
-Không!
-Tại sao vậy?_ Hắn dường như không chấp nhận câu trả lời này.
-Bởi vì tôi chưa biết một tý gì về anh, sao tôi phải đồng ý? Hắn nhếch môi cười
-Tôi thích em thật lòng, thật lòng…
-Mars, à không, Henrold …
-Cứ gọi ta là Mars thoải mái nếu em muốn
-Mars, anh yêu tôi sao?
Tôi đưa ánh mắt long lanh đầy lạnh lùng nhìn hắn, tôi không thích những người giở trò đâu. Hắn không trả lời câu hỏi của tôi, bế thốc tôi lên.
-Tôi sẽ chứng minh cho em thấy để em hiểu rõ tôi hơn.
Hắn bế tôi qua khung cảnh nhà giam rùng rợn. Tôi sợ hãi bấu lấy áo hắn, tựa vào ngực hắn. Hắn dừng lại một cánh cửa sắt, thả tôi xuống, rút trong túi áo ra cái khăn bịt mắt của tôi lại.
-Anh làm cái gì vậy?
-Cảnh này em không nhìn được đâu !
“ Két…”
Cánh cửa mở ra, tôi ngửi thấy mùi và mùi tử khí rất nồng nặc, tôi nghe thấy tiếng rên
-Hư…hư…
Nghe thấy tiếng kim loại va chạm vào nhau.
“ Xẹt…”
-Jonathan? Anh định làm gì vậy?
Tiếng rên mỗi lúc càng to lên, nó như muốn hét rằng
-Carolyn! Carolyn!
-Jonathan?
-Á!!!_ Tôi nghe thấy tiếng la hét rất to
-Jonathan!
Tôi tức giận giựt cái khăn bịt mắt xuống nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng.
-C…C…Chris?
Đơ mãi một lúc tôi mới thốt lên, Chris đang ngồi trên cái ghế điện, bị cofngtay và còng chân và đâu đang bị xích gì đó
-Ô? Em biết hắn à?_ Miệng thì nói vậy nhưng có vẻ như Jonathan không ngạc nhiên cho lắm – Tôi thấy tên này lấm la lấm lét ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-sat-nhan-hang-loat/4604625/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.