Hắn nhìn Phi Ca bên dưới chật vật với đống đồ ăn văng tứ tung dưới sàn mà ánh mắt không có bất cứ biểu cảm nào khiến người ta không biết hắn đang suy nghĩ điều gì
"Thiên, bẩn áo em rồi" cô ả níu tay áo của hắn chỉ vào chỗ bị bẩn. Trong trường hợp này cô ả nghĩ tốt nhất là không nên gây chuyện gì quá đáng với Phi Ca, cứ làm người rộng lượng một chút sẽ tốt hơn
"Thiên..."
"Nếu em thích thì tôi sẽ dẫn em đi mua áo khác" hắn quay sang nói với Hàn Tĩnh rồi cùng cô ả rời đi hoàn toàn không hề nói nửa lời hay quan tâm gì đến Phi Ca. Cùng lắm hắn chỉ dùng ánh mắt để nhìn cô nhưng ánh mắt đó chỉ là một màu đen u tối cùng lạnh lẽo hoàn toàn không có chút biểu cảm nào khác
Đám đông nhìn Phi Ca chỉ trỏ nói một hồi rồi tản đi, lúc này Phi Ca mới khẽ rơi một giọt nước mắt. Cô gái luôn tràn đầy sức sống ngày nào giờ đây bị người ta ức hiếp mà không thể làm gì được. Đứng dậy bước từng bước siêu vẹo rời đi mà lòng đầy ấm ức
..
"Con chào bác"
Hắn cùng Hàn Tĩnh bước vào biệt thự Ngụy Gia. Nhìn thấy người đàn ông trung niên đẹp đẽ kia thì liền biết đó là Ngụy Giang Tình chủ nhân Ngụy Gia cha của hắn liền lễ phép chào hỏi
Giang Tình vẫn đang mân mê tấm ảnh Y Bình, ánh mắt nhìn Y Bình đầy trìu mến và say mê hoàn toàn không để ý đến Hàn Tĩnh cùng Giang Thiên
"Ba à"
"Nếu đã đến rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-dien/1737263/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.