"Sao....sao anh biết biệt danh hồi bé của tôi"
Hắn thật sự bàng hoàng khi thái độ của em như thế liền hỏi lại để xác định "Tại sao....tại sao ngực trái của cô lại có vết bớt hình lưỡi liềm này chứ"
Thấy hắn nói như vậy em liền đỏ mặt cúi xuống nhìn, phát hiện chiếc áo mỏng manh của mình bị hắn xé ra để lộ ra bầu ngực trắng noãn rồi xương quai xanh thoắt ẩn thoắt hiện vô cùng mê người
*chát* "biến thái, cầm thú, cút đi" em bắt đầu rưng rưng nước mắt
Hắn thì không còn bình tĩnh được như trước nữa, mặc kệ cô gái đang làm loạn trước mặt liền hét lên "Câm miệng"
Em biết điều mà tròn xoe mắt lên nhìn hắn không còn khóc thành lời nữa mà thay vào đó là những tiếng nức nở đáng thương, hắn tiến đến gần ánh mắt cuồng si dùng lực tay bóp chặt cằm em gằn giọng
"Nói? Vết bớt trước ngực từ đâu mà có, cô với cô nhi Từ Tâm rốt cuộc là có quan hệ gì"
Nhưng đáp lại những lời của hắn là những tiếng *hức*hức* nức nở không thành lời vì sợ hãi hắn liền lên giọng đe dọa
"Nếu không trả lời, tôi sẽ rút lưỡi cô cho cô khỏi nói"
Em nhìn hắn mà uất ức nhưng thấy hắn không phải chỉ đe dọa xuông liền khai hết cho hắn nghe "Tôi....tôi là Lam Y Bình, biệt danh hồi nhỏ là Dâu Tây mẹ Lam Nhã chỉ là mẹ nuôi thôi, còn vết bớt trước ngực là do 5 năm trước bị một tai nạn nên....nên mới có. Còn Từ Tâm tôi coi đó là ngôi nhà thứ hai của mình"
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-ke-dien/162124/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.