Không gian trong xe quá nhỏ đến nỗi dáng người cao lớn của anh không thể di chuyển được.
Cùng với phản ứng tê dại của tôi, anh nhanh chóng mất bình tĩnh.
Nhưng anh ta không có bất kỳ sự mơ hồ nào về công việc. Sau khi hoàn thành nó một lần, anh ta quấn tôi trong chăn và giải khai kết giới.
Anh tôi lao vào xe và mắng: “Em gái ta bị sốc ngay sau khi bị bắt cóc! Ngươi không tể ân cần sao?! Ngươi có phải con người không?”
Ồ, anh ấy chắc chắn không phải là con người.
Không, làm thế nào anh trai tôi có thể nhìn thấy anh ta?!
Tôi nghi ngờ nhìn anh tôi. Anh tôi quay đầu vào ghế tài xế và mắng con ma xấu xí bên cạnh tôi, điều đó rõ ràng là có thể nhìn thấy.
“Linh thai kết thành, li long thành hình. Ở dương gian anh ta có thể đem thân pháp thực thể hoá”, anh tôi giải thích nhẹ nhàng.
Tôi lặng lẽ quay lại, anh ta như thế nào tôi đều cảm thấy tốt, tôi không muốn quản.
“Đeo mặt nạ giả vờ giả quỷ, người là đầu trâu hay mặt ngựa! Hãy cởi nó ra xem! Em ta không thể để ngươi bắt nạt!” Anh tôi giận dữ nói.
“Lá gan không nhỏ, dám nói chuyện với ta như thế.” Anh ta lạnh lùng nói với anh tôi.
“Ồ, ta không sợ trời, không sợ đầt, cùng lắm là chết.!”
Anh ta khẽ cười khúc khích, như muốn chế giễu anh tôi là người phàm không biết tự lượng sức mình.
Tôi nghe thấy tiếng quần áo của anh ta cọ xát khi anh ta giơ tay lên. Anh ta dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-diem-vuong/88470/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.