🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Luyện thi gầy đầu bị chọc thủng một lỗ lớn, đầu óc hoàn toàn bất động, con trâu nhỏ cúi đầu đem Hắn cắn nát vụn.

Trời ơi!

Tôi còn nói nó dễ thương? Quái vật đến từ minh phủ sao có thể dễ thương!

Luyện thi lùn ôm hai chân sau quái thú cắn, con trâu nhỏ co một chân đá bay hắn, không chút lưu tình gặm nhấm người lùn

Cảnh tượng quá đáng sợ, tôi nhịn không được mà kêu lên hai tiếng, hướng trên lầu chạy

Vừa mới chạy được hai bước, Giang Khởi Vân đột nhiên xuất hiện trước mặt, túm lấy tôi, nhíu mày nói:” em sợ hãi làm gì? Cũng không phải lần đầu tiên thấy thứ này, còn sợ như vậy sao?”

” Tôi không sợ luyện thi! Tôi bị sủng vật của anh dọa sợ.”

Tôi chỉ vào con trâu nhỏ, hoảng sợ hỏi:” đây là thứ gì? tại sao lại hung dữ vậy?”

Giang Khởi Vân nhíu mày, trong bóng đêm đôi mắt anh ta thật không rõ ràng, tôi chỉ cảm thấy đồng tử vàng sẫm trở nên sáng hơn

” Ảo, nó gọi là ảo, không phải sủng vật, là thần thú minh giới”.

Ảo, trong truyền thuyết, lớn lên tựa dương phi dương, tựa heo phi heo, dưới mặt đất ăn thịt người là thần thú sao? Dùng để đối phó với luyện thi…… Dường như rất hữu dụng

” ….. Tôi cho rằng nó là con trâu nhỏ”. Tôi nhỏ giọng nói.

” Chỗ nào giống trâu? Có sừng là trâu sao?” Giang khởi vân kéo tôi lên trên.

Con thú kia rải chân đuổi theo chúng tôi, lúc này nó biến trở thành bộ dáng dễ thương, vừa rồi nghiến răng cắn luyện thi giống như căn một miếng bánh quy, độ tương phản thật sự quá lớn.

Nó giống như cảm nhận được tôi hơi sợ nó, đột nhiên mở miệng nói:” tiểu nương nương không cần sợ tôi, tôi sẽ không cắn loạn”.

phun……

Truyền thuyết chưa bao giờ khinh tôi, con thú này thật sự biết nói.

” Nơi này cất giấu không ít thi thể, chúng ta đoán ở trên lầu vẫn còn, vừa rồi anh trai em đuổi theo một cái bóng đen lên trên, ta nghe được em kêu lên sợ hãi, liền quay trở lại”. Giang Khởi Vân kéo tôi đi thật nhanh

“….. Tôi không phải cố ý kêu lên sợ hãi, tôi thấy ảo đột nhiên hung dữ như vậy, bị doạ thôi”.

Lầu ba là lầu đông lạnh, bên trong đều là tủ đông lớn, trong phòng khí lạnh bốn phía, tôi bước vào liền lạnh đến phát run

Bên trong chứa tủ đông lạnh siêu lớn, anh tôi đứng trên một cái tủ đông, dùng đèn pin chiếu vào bên trong.

” Phương diện này giống như đều là cá, nhiều tủ đông như vậy chúng ta tìm một đám thi thể thế nào? Tìm đến khi nào, hơn nữa trên lầu có thể vẫn còn…… “. Anh tôi đột nhiên im bặt

Dưới chân anh tôi truyền lên tiếng móng tay cào vào kính.

” Mẹ kiếp!” Anh sợ tới mức nhảy xuống.

Một bàn tay cứng ngắc vươn ra khỏi đống cá đông lạnh.

Chẳng mấy chốc, một cổ thi thể toàn thân đều là sương băng đông lạnh phá tan kính giữ tươi, mảnh vỡ nhỏ bay ra, hẳn là một khối thi thể bị tai nạn xe cộ, eo bụng có rất nhiều vết thương.

Anh tôi tăng đèn sáng lên, có thể nhìn thấy da thịt trắng bệch, cùng ruột, đông lạnh đến mức cứng đờ, vừa ra liền ngã lăn xuống đất.

” Trời ơi, thận còn chưa muốn hoàn chỉnh, doạ tiểu gia nhảy dựng”. Anh tôi vung dùi cui điện lên một gậy đập xuống.

Tinh tinh tinh …

Tiếng vang như có như không từ phía trên truyền đến, âm khí lạnh lạnh, tôi bắt đầu cảm thấy không ổn.

Hiện tại không chỉ là vấn đề luyện thi, tiếng chuông kia….. tôi nhớ là đạo sĩ quỷ ở mảnh màu đen kia sử dụng vong hồn pháp khí.

Chảng nhẽ mảnh màu đen kia lại là những toà nhà chồng chất thi thể tàn phá ở đây?

” Tiếng chuông kia phải nhanh chóng hủy diệt, nếu không sẽ triệu hoán rất nhiều —-“. Tôi nuốt một ngụm nước miếng, ngoài cửa sổ dường như đã có rất nhiều a phiêu.

Bọn họ thi thể bị tà thuật luyện hoá, quỷ hồn cũng bị luyện thi nhân sở hữu.

Từng con đều mờ mịt vô tri vô giác, chỉ biết truy đuổi máu cùng thơi thở người sống, nghe theo pháp thuật triệu hoán của luyện thi nhân.

Giang khởi vân mau chóng động thủ, tôi còn chưa phục hồi tinh thần, anh ta đột nhiên triệu hồi ra quỷ môn quan.

Cái mày không phải cửa lập thu ngục tà môn bình thường tôi triệu hoán, là cái quỷ môn tôi đã thấy anh ta triệu tập một lần, là bắt mộ vân lượng ở bên trong giã ma trại.

Quỷ môn này đại khí cùng uy nghiêm không giống bình thường, đây là quỷ môn quan chân chính.

Trên biển là Thần Sơn Danh Độ Sóc, trên núi có cây đào bàn khuất ba ngàn dặm, phía đông bắc là cửa vạn quỷ, có hai vị thần chủ lãnh vạn quỷ, là phương đông quỷ đế thần đồ và úc lũy

Cánh cửa vừa mở, những quỷ hồn mờ mịt ở đây lập tức bị xiềng xích khoá lại kéo đi.

Tiếng chuông càng lúc càng dồn dập, quỷ hồn gào rống ra sức muốn chạy thoát, có một số luyện thi tàn phá từ tủ đông bò ra, bị Ảo cắn thành vài đoạn.

Tôi nhìn quỷ hồn này lắc lư, phần còn lại của tay chân đã bị cụt thối rữa, cảm giác một trận ghê tởm.

Một nữ nhân xuất hiện ở chỗ rẽ cầu thang đi lên lầu bốn, hẳn là nữ nhân họ điền, cô ấy cầm chuông.

” Mẹ nó, đứng lại”. Anh tôi nhìn thấy luyện thi nhân đứng sau thao túng, không màng tất cả chạy đuổi theo, giang khởi vân cũng đuổi theo.

Ảo cắn mấy cổ luyện thi đến cạnh tôi nói:” tiểu nương nương, lên lưng tôi”

Nó ở trước mặt tôi gập lên bốn chân quỳ rạp xuống mặt đất, tôi hiện tại giống như ở đâu cũng không an toàn, chị có thể mau chóng đuổi kịp giang khỏi Vân, ít nhất ở nơi anh ta có thể nhìn thấy

Tôi biết tại không rảnh lo ảo đáng sợ hay không đáng sợ, ôm cổ nó để nó chở tôi đi.

Lầu 3 cất giấu mấy Cổ luyện thi tàn khuyết, lầu 4 luyện thi gần như hoàn chỉnh, càng thêm hung bạo, tiếng chuông nỉ non giống như đòi mạng, một đám luyện thi như điên lao ra khỏi tủ đông

ảo chỉ có một miệng, nghiến răng đối phó không cũng không thể nhiều như vậy.

Trên đùi nó bị cắn mấy cái chảy máu.

” Ngươi, ngươi không sao chứ? Chảy máu!” Tôi có chút đau lòng hỏi

“Không sao, về minh phủ nuôi dưỡng một chút là ổn”. Nó chẳng để ý trả lời.

Giang khỏi Vân đuổi theo bọn họ một đường lên sân thượng, từng tầng từng tầng luyện thi bị tiếng chuông đánh thức, khoảng chừng ba mươi bốn mươi thi đi theo chúng tôi phía sau

Trên sân thượng, nữ nhân kia bị anh tôi cùng giang khởi vân chặn lại, cô ta cho rằng chỉ có một mình anh tôi, rất ngạo khí mắng:” ngươi là ai? Chúng ta nước sông không phạm nước giếng! Quản nhiều chuyện như vậy làm gì?”

” Xen vào việc của người khác sao? Mẹ nó các luyện thi nhân kia muốn đẩy ta vào chỗ chết, còn nói muốn kéo lão tử đến cho thi bà các ngươi nhân giống, tiểu gia ta không thể phản kháng sao?” Anh tôi giận dữ hét lên.

Nữ nhân kia thấy tôi ngồi lên lưng thần thú hoảng sợ hỏi:” các ngươi……. Là mộ vân phàm, mộ tiểu kiều”

” Không sai, làm sao? Không nghĩ tới cơ duyên xảo hợp, chúng ta trước hết hãy giết, đến đây đi,! Chờ tiểu gia đem các mảnh vỡ rách nát ở đây của các ngươi đi thiêu! Xem các ngươi làm ác thế nào?” Anh tôi vung dùi cui điện chỉ vào cô ta

Nữ nhân biến sắc mấy lần, phía sau tôi luyện thi chậm rãi vây quanh, ảo chở tôi lùi về phía sau

“… Mộ vân lượng.” Giang khởi vân đột nhiên mở miệng nói

” Ừm” thời điểm lo lắng như vậy, anh tôi còn dở trò chêu chọc:” kêu tên ta nhiều khách khí thế, phải kêu một tiếng đại cửu tử bái ( anh trai vợ).”

” Đến trên lưng ảo, cùng mộ tiểu kiều lập tức rời khỏi nơi này, ở đây ta giải quyết”. Giang khởi vân lạnh lùng nói.

“Khởi vân, Khởi vân anh …” Tôi muốn nói anh không cần thêm nghiệp chướng.

Anh ta giơ tay ý bảo tôi câm miệng:” trừ ác không phải nghiệp chướng”.

Anh tôi trèo lên lưng ảo, đem tôi giữ chặt, nắm đôi sừng của ảo.

” Anh cẩn thận một chút”. Tôi không yên tâm vươn tay về phía anh ta

Tôi muốn chạm vào anh ta một chút, nhưng không với tới, anh ta quay đầu nhìn tôi một cái lạnh lùng nói:” vật nhỏ này không làm thương đến ta, đi”.

Anh ta trong ánh mắt giống như có lửa.

Tôi ngơ ngác nhìn góc nghiêng lạnh băng trên mặt anh ta.

Ảo hơi tích sức lực, đột nhiên tăng tốc chạy nhanh, từ lầu 7 sân thượng đột nhiên lao ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.