🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Người ấy vu quy, sâu kín nam sơn.

Đây là kinh thi, Đào Yêu và Tư Làm, giang khởi vân mang hai câu này tách ra đặt tên cho đứa trẻ, hẳn không phải là thuận miệng bịa ra, nói vậy là hắn có thâm ý

Anh tôi nghe tôi nói xong, sửng sốt một lúc lâu hỏi:” đây là em muốn gả vào trong núi sao”?

phun……

Tôi suýt chút nữa phun máu.

Bên cạnh đang ăn mì là hối thanh hoà thượng cũng đến sặc, ho một lúc lâu cười nói:” ngươi còn không biết xấu hổ nói bản thân là đại học chính hiệu, còn không bằng tốt nghiệp văn hoá cấp ba của ta”

” Này này! Lão tử là sinh viên khoa học tự nhiên”. Anh tôi nổi giận.

Người ấy vu quy là chỉ nữ tử xuất giá, sâu kín nam sơn, cả câu là: “thật tự tư làm, sâu kín nam sơn” là mô tả ngọn núi sâu thẳm tĩnh lặng, xanh tươi, núi non trùng điệp, sơn thủy hữu tình

Anh ta muốn biểu đạt ý gì…..

Anh tôi nói, giang khởi vân muốn biểu đạt ý gì cũng được, quan trọng nhất là mang họ mộ sẽ rất tốt

” Tại sao mang họ mộ sẽ rất rốt?” Tôi khó hiểu hỏi

” Vô nghĩa, họ mộ anh không cần vì vấn đề nhang khói, mà đi thụ tinh ống nghiệm”. Anh tôi cười ha hả:” đỡ tốn tiền”

” Anh, anh không thể nghiêm túc sao?” Tôi bất lực nhìn anh tôi

” Được rồi tiểu kiều, có một số việc trước mắt không thể rõ, cũng không cần suy nghĩ, lúc sau cơ duyên tới rồi tự nhiên sẽ biết! Tới đây, ăn mì!” Anh tôi đưa cho tôi một thùng mì gói.

Nơi này điều kiện không có nên không có đồ ăn ngon, cũng không có thời gian nấu ăn, chỉ cần đỡ đói là được, hơn nữa mì gói da vị đều ném, bất luận tăng, đạo, tục, trước khi làm pháp sự đều phải nhịn ăn tắm gội.

Tôi cũng cần nhịn ăn tắm gội, giang khởi vân giải thích sau buổi trưa anh ta tới thi pháp.

Buổi trưa người thường quan niệm là dương khí thịnh, nhưng trong mắt của người âm dương, buổi trưa là thời điểm âm chuyển sang dương.

Trước kia chém đầu chúng ta phân thời khắc khác nhau, nếu là chém đầu bình thường, sẽ tiến hành giờ ngọ, lúc này còn có bóng, khiến phạm nhân còn có thể thành quỷ, còn phạm nhân phạm vào tội ác, sẽ chém đầu vào buổi trưa canh ba, là lúc dương khí thịnh nhất, chém đầu xong sẽ hồn phi phách tán, cả quỷ cũng không có cơ hội làm.

Trong ngôi nhà này không có giường, một chiếc ghế ngồi cũng không có, có một tấm phản, chỉ có thể nghiêng sang một bên để ngủ.

Bụng nhỏ của tôi không còn phẳng như trước, hơi hơi phình ra với một vòng cung tròn, giang khởi vân tay đưa lên che lại.

Bên ngoài truyền đến từng đợt tiếng gió, không khí âm trầm mờ mịt, toà nhà gỗ này chỉ có tôi cùng giang khởi vân ở, những người khác đều ở trong lều trại bên ngoài, trong nhà vắng vẻ thật đáng sợ.

” Đáng sợ”? Giang khởi vân nghe tôi nói, có chút buồn cười hỏi:” nơi nào đáng sợ?”

” Đầu nhà gỗ cảm giác thật lạnh, hơn nữa đầu gỗ không bình thường, tôi vừa rồi nhìn kĩ là tơ vàng nam, toà nhà này trị giá ít nhất phải hàng trăm triệu, như tơ vàng nam là thiên âm cây cối, ở nơi này, đặc biệt âm trầm …”

” Hơn nữa toà nhà này lại được xây dựng ở lưng chừng sườn núi, có chú ý đến phong thủy cũng vô dụng, từ vị trí chung thấy quá kém, đối với nơi có âm khí tận trời, được toà đình che đậy, cũng ngăn được không ít âm tà sát, nếu là người thường ở ngôi nhà này, khẳnh định đã sảy ra chuyện”.

” ……. Em có thiên phú xem nhà so với học nói cao hơn”. Giang khởi vân cười khúc khích.

” Có thể rò rỉ ra ngoài một a phiêu không?”

“….. Thường xuyên, nếu bắt được tại chỗ sẽ hủy diệt, bằng không cũng không có biện pháp, tình hình phía dưới em cũng thấy rồi, ta trước sau gì cũng là người minh phủ, pháp lực ở dương gian đã bị hạn chế đi rất nhiều, cũng không có dương khí tới phá tan âm tà phía dưới”. Giang khởi vân chống đầu nghiêng người nằm sau lưng tôi

Tôi không dám nói, bên ngoài âm khí cơ hồ đã tràn ngập khắp nơi, ngay cả khi toà nhà này bị anh ta tạo kết giới bao lại, tôi cũng có thể cảm thấy có cái gì đó dần dần vây quanh nơi này

Cảm giác đó, giống như đàn kiến hành quân che lấp bầu trời, dày đặc như thủy triều trào ra, da thịt toàn bộ bị gặm nhấm, chỉ còn lại xương trắng như tuyết.

Giang khởi vân cũng cảm nhận được, anh ta mở mắt nhìn chằm chằm bên ngoài cửa sổ trong màn đêm đen tối.

” ……. Chúng ta chỉ bắt được một nửa luyện hồn, còn một nửa nữa vẫn không biết tung tích, tư đồ gia cùng nhân gia có quyền vị thân cận tối cao, trong thời gian ngắn, có thể chống lại minh phủ”

” Tư tồ lâm còn nói tới nhà tôi làm khách, sau khi mộ vân lượng xuất hiện, hắn liền không biết tung tích, có mối liên hệ nào giữa bọn họ không?”.

Giang khởi vân cười lạnh, chậm rãi ngồi dậy:” ai biết được? Toàn trí toàn năng chỉ có trên cửu trùng thiên, bọn họ sẽ không quản việc nhỏ bé này đâu”

” Có Thật sự là một vị thần toàn trí toàn năng không?” Tôi cho rằng cách nói này chỉ để mô tả sức mạnh thần thông vô lượng của bọn họ thôi.

” Có”. Anh ta ngắn gọn trả lời tôi, sau đó biến mất.

Không phải chứ? Muốn tôi ở một mình trong căn nhà này sao? Tôi tình nguyện đi ra nhoài cùng anh tôi ở lều trại.

Ngày cả khi trong toà nhà này không có quỷ hồn, nhưng toàn bộ âm trầm lạnh lẽo, giống như ở trong quan tài lớn, chỉ có một mình tôi, da đầu tôi tê dại.

Tôi mặc quần áo đi ra sân, toàn bộ sân một mảnh tĩnh mịch, cửa mở, có thể thấy mấy đệ tử thẩm gia ngồi xêp bằng trước cổng, giống như đang mở kết trận.

Tôi vừa đến cửa, thẩm thanh nhụy thấy tôi, lông mày dựng ngược, nổi giận đùng đùng quát:” ngươi ra đây làm gì? Trở về! Không thấy chúng ta nhiều người bảo vệ ngươi như vậy sao?”.

Bảo vệ tôi làm gì?

” Bên ngoài làm sao vậy?” Lòng tôi thình thịch nhảy

Thẩm thanh nhụy cười lạnh một tiếng nói:” người không biết gì thật hạnh phúc, chỉ cần nằm bên cạnh đế quân đại nhân là được…… Bên ngoài làm sao? Ngươi không biết nhìn à?”

Tôi giương mắt nhìn bên ngoài, nơi này bị giang khởi vân tạo kết giới bao lại, lại bị thẩm thanh nhụy dẫn theo đệ tử thẩm gia tới tạo pháp trận ngăn cản tà khí, tôi xem thấy không rõ ràng.

Trong bóng đêm có một ngọn lửa, là toà đình gỗ.

Đình kia là toà nhà phong thủy dùng để ngăn cản tà khí, vì sao lại nổi lửa.

” Vừa rồi pháp trận bị chấn vị…..pháp trận phản vệ, lôi hoả hủy hoại đình ở lưng chừng núi”. Thẩm thanh nhụy cau mày:” tất cả các pháp sư dự bị đã vội vã tới đó”.

” Anh tôi đâu? Anh tôi ở đâu?” Tất cả mọi người đã đi, anh tôi cũng đi sao?

Thẩm thanh nhụy liếc mặt nhìn tôi, giống như không hài lòng với sự ích kỷ của tôi:” mộ vân phàm cũng đã đi”.

” Anh tôi……. Anh tôi có biết phong ấn pháp trận là gì đâu……. Các người sao lại để anh ấy đi”. Tôi lo lắng đến độ vừa bước ra khỏi cửa, lập tức bị hai thẩm gia khôn ngăn lại

” Hắn không biết cũng không sao, chỉ cần có đủ nhân số là được, hắn cùng hối thanh hoà thượng đều đã đi”.

Đủ nhân số?

Lòng tôi nhớ tới hàm nghĩa của bát quái: chấn vì lô, ngũ hành mộc, phương hướng đông, số lượng bốn, nhân vật…….trưởng nam!

” Yêu cầu bốn thế gia là trưởng tử trưởng tôn, hắn cũng đến góp cho đủ số lượng, bằng không, ngươi cho rằng hắn tới đây để chơi sao? Thẩm gia chúng ta vì cái pháp trận này mà đã chết rất nhiều người”. Thẩm thanh nhụy lửa giận tăng vọt, đối với tôi một hồi rống tức giận.

Đã có thân là thị nữ ghen tị của giang khởi vân, cũng có thân là người thẩm gia kế thừa sự nghiệp

Nhưng đây không phải là lỗi của tôi?

” Thẩm thanh nhụy, ngươi quản lý cho tốt cảm xúc bản thân, không phải công tư chẳng phân biệt”. Tôi đè nặng hoả khí, cố gắng bình tĩnh nói với cô ta.

Thẩm thanh nhụy cười khẩy–
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.