Lâm ngôn hoan hơi hoàn hồn, bật cười nói:” thất lễ…..tôi không nghĩ một cô gái nhỏ bé sẽ cùng tôi nói về vấn đề này, cảm giác có điểm…..ừmm, kì lạ”.
Tôi khép lại cuốn sổ nhỉ, khó chịu nhìn hắn:” tôi sẽ không nói lần hai, anh hãy nhớ lấy.”
” Yên tâm, tôi sẽ nhớ kỹ…..còn cái gì phải chú ý nữa không?”
“….không có, còn đồ vật trang trí phong thủy, anh hỏi anh tôi, anh ấy xem một cái sẽ biết bài trí như thế nào.”
Anh chàng này thật cổ quái, nói chuyện với tôi không thất thần thì cũng là cười ngây ngốc
Buổi tối, khi anh tôi về, tôi phàn nàn với anh:” anh chàng lâm ngôn hoan này rất kì lạ, trong phút chốc xụ mặt ra vẻ nghiêm túc, trong chốc lát lại thất thần ngây ngốc cười…. Về sau, loại khách hàng lớn bày, vẫn là anh đi lừa đi, em hiện tại không có chương ngọc không thể bắt quỷ, hai chúng ta phải thành thật trong kinh doanh thôi”
Anh tôi vuốt cằm nói:” hắn không phải coi trọng em sao?……đi xem nhà là việc nhỏ, hắn lại tự nhiên chạy tới tìm em, trước kia hắn đều để thuộc hạ đi làm, anh cảm thấy, hắn mượn cơ hội để tiếp cận em, kết quả, em gái ngốc nghếch của tôi không cần tiền! Chả nhẽ là hắn muốn mang tình yêu tới với em sao!”
Tôi hơi khó chịu, tiếp xúc tôi làm gì? Tôi đã đủ phiền lòng, hôm đó đối với giang khởi vân còn cuồng loạn gào to, còn đắc tội với anh ta, dù sao tôi với anh ta cũng là minh hôn thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-diem-vuong/2846592/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.