Tôi mới gặp mộ vân lượng không bao lâu, khi đó hắn quỳ xuống xin lỗi tôi, tôi không tha thứ cho hắn, nhưng không nghĩ hắn sẽ gặp chuyện sau nửa ngày. Nghe tin này, sự oán hận của tôi đối với hắn giảm đi rất nhiều.
Ngay khi lên tầng hai, tôi ngửi thấy một mùi lạ, như thể đi vào chợ bán thức ăn, một mùi tanh nồng nặc
Có vài người đứng ngoài cửa, Tư đồ lâm, thẩm lão thái cùng phu quân, còn một người râu tóc bạc trắng, mặc áo choàng, hẳn đây chính là người chủ trì Lăng hư tử của đạo quán thanh ngọc.
Anh tôi ngồi xổm một bên, nhìn thấy tôi lập tức đứng lên nói:” Tiểu Kiều, em tới rồi, anh chờ em cùng vào xem, một mình anh không dám vào…..mùi máu tươi……..anh đều có thể tượng tượng ra vô số hình ảnh kinh dị.”
Tôi biết, amh tôi chờ Giang Khởi Vân, chứ không phải chờ tôi. Tôi nhìn sang bên, Giang khởi vân khẽ gật đầu, ý bảo tôi vào xem.
Chúng tôi đi vào, một mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi, khiến tôi nôn khan không thôi, nước mắt dàn giụa. Giang khởi vân giữ bả vai, đẩy tôi ra khỏi cửa, chính anh ta đi vào.
Anh tôi sững sờ ở cạnh cửa, lẩm bẩm:”.oẹ……cái này là gì? Thực vật đại chiến với cương thi sao? Những thứ này để làm gì?”
Có một vệt máu ở góc phòng. Tôi nhìn đến một người nằm đó, thân hình đầy máu. Kết cấu cơ thể rõ ràng. Nếu không phải là mùi máu tanh, tôi sẽ nghĩ đó là mô hình giải phẫu của một trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-diem-vuong/2846471/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.