Lúc ấy, Lê Tiêu đang ở trong sân làm bàn học cho đứa nhỏ cũng phát hiện, cái cô cảnh sát thực tập này dường như có hơi tiêu chuẩn kép, có một số việc anh làm không được nhưng cô làm được.
Ví dụ như không thể cho đứa nhỏ ăn quá nhiều, sẽ no hại dạ dày, nhưng cô lại cho cô bé ăn bách quy sau khi ăn cơm.
Lại ví dụ như anh nghe con gái muốn hoa hồng nhỏ, bèn hỏi hoa hồng có hình dạng thế nào? Định mua hai cây cho con gái, Giang Nhu lập tức ngăn anh, nói như vậy không được, sẽ làm đứa nhỏ càng thêm tự ti, cảm thấy không sánh bằng người khác, nhưng chính cô lại giúp đứa nhỏ vẽ một bức tranh hoàn toàn chẳng giống trẻ con vẽ.
Cô nhóc không biết che giấu, cô bé cầm tranh vẽ thật vui vẻ đi vào, ở cửa phòng học gặp bạn học, còn không nhịn được khoe khoang nói: "Đây là mẹ tớ vẽ giúp tớ, màu bên trên do mẹ và tớ cùng tô đó."
Mấy đứa trẻ đứng ở cửavây lấy cô bé, trong miệng không nhịn được khen ngợi, "Oa, mẹ cậu vẽ thật là đẹp."
"Lê Phượng, thật hâm mộ cậu có người mẹ lợi hại như vậy."
…
Cô nhóc ở trong cơn mưa khen ngợi, lộ ra nụ cười xán lạn.
Lê Tiêu đứng ở cổng trường mẫu giáo, chẳng biết vì sao, đột nhiên viền mắt ươn ướt.
Anh chưa bao giờ biết, con gái của anh ở bên ngoài cũng có thể cười không buồn không lo như thế.
Anh nghiêng đầu nhìn Giang Nhu bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626443/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.