Cô nhóc ngẩng đầu lên, con mắt chờ mong nhìn cô, "Có thật không ạ?"
Giang Nhu nghiêm túc gật đầu, "Thật chứ, ở trường học phải ngoan ngoãn nghe lời của cô giáo, buổi chiều mẹ sẽ đến, buổi tối làm đồ ăn ngon cho con, có được hay không?"
Tuy rằng cô nhóc vẫn luyến tiếc, nhưng cũng dùng sức gật đầu, còn vẫy tay, "Vậy tạm biệt mẹ ạ."
"Vào đi."
Cô nhóc đi cẩn thận đi từng bước vào vườn trẻ.
Giang Nhu không có về nhà luôn, mà đi dạo trên đường một chút, mua hai bộ quần áo mới cho đứa nhỏ, không có mua váy nhỏ, mà mua áo ngắn tay và quần lửng, cô cảm thấy bé gái ở trường mẫu giáo mặc váy thì không tốt lắm.
Mua xong quần áo, lại đi dạo tiệm giày một chút, mua một đôi giày trắng và dép, sau khi ra ngoài còn mua mấy dây cột tóc màu hồng ở tiệm phụ kiện bên cạnh.
Cuối cùng tìm được chợ bán thức ăn, mua thịt và rau dưa.
Về đến nhà, đã hơn mười giờ sáng, Giang Nhu giặt chung quần áo mới và quần áo thay tối hôm qua, tiếp theo lại quét dọn trong nhà một lần.
Buổi chiều Giang Nhu nói được là làm được, tới trường mẫu giáo đón đứa nhỏ.
Cô nhóc nhìn thấy Giang Nhu đứng ở cửa, vô cùng vui vẻ, còn nghiêng đầu qua khoe với các bạn nói: "Đó là mẹ tớ."
Thế giới của những người bạn nhỏ đều rất đơn giản, nhìn thấy Giang Nhu, cũng không nhịn được khen ngợi, "Mẹ cậu thật đẹp."
"Oa, thì ra cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626436/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.