Đến trong tiệm bán quần áo, Giang Nhu làm bộ xem quần áo đi dạo, đi dạo một vòng, tiện tay cầm một bộ quần áo đi tới trước gương so thử, ánh mắt của cô nhìn về phía người trong gương, sững sờ ngay lập tức.
Nếu không phải cô đã từng tiếp thu huấn luyện nghiêm khắc trong trường cảnh sát, lúc này e rằng không duy trì được vẻ bình tĩnh bên ngoài, có điều sắc mặt cũng trắng bệch.
Vào lúc này cô rõ ràng ý thức được, bây giờ mình cũng không phải nằm mơ, nằm mơ không có rõ ràng như thế.
Chủ tiệm ngồi ở trước quầy đứng dậy đi tới, trên mặt mang theo nụ cười, "Cô gái xinh đẹp ánh mắt thật tốt, cái váy này rất thích hợp với cô, có muốn thử một chút không?"
Giang Nhu nỗ lực đè xuống khiếp sợ trong lòng, giả vờ bình tĩnh hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
"9 đồng."
"…"
Vớ của cô cũng không rẻ như vậy.
Giang Nhu nhìn cô một cái, lại nhìn quần áo một cái, nghi ngờ có phải nghe lầm rồi không?
Chủ tiệm nhìn cô không nói lời nào, vội nói: "Cái váy này tôi nhập hàng từ phái nam đấy, nghe nói mấy cô gái Hồng Kông cực kỳ thích, cô xem rồi thử một chút là biết, rất thời thượng, những cửa hàng khác có thể không mua được, chín đồng không mắc đâu."
Giang Nhu cầm váy, cũng không tiện nói không lấy, có điều căn cứ vào tính c.h.é.m giá di truyền của mẹ ruột, vẫn nói: "Có thể rẻ hơn chút hay không?"
Chủ quán thấy cô thật sự thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626433/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.