Đi ra khỏi thẩm mỹ viện, Uông Nhạn không quá thoải mái nhìn bản thân trong cửa kính ven đường một chút, cảm thấy mình thay đổi thành một người hoàn toàn khác, cô ấy chưa bao giờ dám tưởng tượng, mình có một ngày trở nên xinh đẹp như vậy.
Cô ấy cũng không ngốc, phát hiện ngày hôm nay Giang Nhu hoàn toàn là vì đi cùng mình, cô ấy nhìn Giang Nhu, lại nhìn bóng mình trong kính, trong lòng dường như đã nhận ra cái gì đó.
Hai người đi dạo một ngày, thật sự có hơi mệt chút, Giang Nhu bèn dẫn cô ấy đi tới một nhà hàng Tây gần đó ăn cơm. Trước đây Uông Nhạn cũng không dám tiến vào nhà hàng xa hoa như vậy, cũng không biết có phải ngày hôm nay mình xinh đẹp, có tự tin không, cô ấy đi theo phía sau Giang Nhu tràn đầy tự tin tiến vào, lưng cũng ưỡn lên thẳng tắp.
Nhân viên phục vụ trong nhà hàng tươi cười dẫn đường, "Hai người đẹp, mời tới bên này."
Ngày hôm nay Uông Nhạn nghe được nhiều nhất chính là người khác gọi cô ấy là người đẹp sau khi đã thay quần áo, mỗi lần đi một cửa hàng người ta đều gọi cô ấy là người đẹp, không giống lúc trước, đi tới quầy hàng trong chợ cùng mẹ Chu, người ta đều gọi cô ấy là thím.
Hai người chọn một vị trí sát cửa sổ, Giang Nhu gọi hai phần bò bít tết, sau đó nói với Uông Nhạn: "Quần áo trước đây của chị đừng mặc nữa, chỉ mặc quần áo hôm nay em mua cho chị, ở nhà cũng phải sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626390/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.