Điều kiện đọc sách tốt như vậy, thế nhưng luôn có người không cố gắng. Không ai ở bên cạnh cùng, hiệu suất học bài của Giang Nhu giảm xuống rõ rệt, thậm chí có lúc học bài lại ngây người, trong đầu không khống chế nghĩ Lê Tiêu đang làm gì thế, có phải An An đang ăn cơm, còn ảo tưởng cảnh tượng sau khi mình thi đậu…
Đến sau đó, Giang Nhu cũng biết không thể tiếp tục như vậy, cô thương lượng với Lê Tiêu, nói mình muốn đến trường.
Sau khi Lê Tiêu hỏi rõ ràng nguyên nhân, không nhịn được cười, sau đó khuyên nhủ: "Đến trường làm gì? Trường học các em có phòng học riêng cho em dùng không? Đi tới đó em chắc chắn lại chê ồn ào."
Nói xong suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, anh nói người ta cho em dùng phòng trống bên cạnh phòng anh, làm một văn phòng tạm thời cho em, hơn nữa chỗ của anh còn gần căn tin, em đến trường tới căn tin một chuyến, qua lại phải 20-30', thức ăn còn không ngon bằng của bên anh."
Những cái khác cũng còn tốt, một điểm cuối cùng quả thực đánh động Giang Nhu, trước đây lúc vừa tới trong trường học, cô cảm thấy mùi cơm trong căn tin trường học cũng không tệ lắm, sau đó ăn nhiều lại cảm thấy rất bình thường, không giống căn tin trong xưởng Lê Tiêu, đặc biệt mời đầu bếp nấu cơm, chịu bỏ dầu muối, hơn nữa rất sạch sẽ, những món ăn đó rất ngon, một tuần đều không giống nhau.
Giang Nhu đồng ý, "Vậy được, có thể gây thêm phiền phức cho anh hay không? Văn phòng bên cạnh anh là của ai?"
"Sẽ không đâu, anh bảo người ta chuyển qua lầu hai là được."
Sau đó Giang Nhu tới nhà xưởng của Lê Tiêu học. Lê Tiêu lấy một cái bàn làm việc rất lớn cho Giang Nhu, chính là loại bàn bằng gỗ đỏ dành cho ông chủ lớn dùng, dài gần hai mét, ghế còn là da thật, ngồi hết sức thoải mái.
Giang Nhu muốn xem tất cả sách chất đống ở trên bàn cũng không thấy chật, trong phòng làm việc có ghế sô pha và máy nước uống, khát thì uống nước rất thuận tiện, buổi trưa có thể ở ngủ trưa ở trên ghế sô pha một hồi.
Quan trọng nhất là, hiệu suất học của Giang Nhu tăng lên, chỉ cần vừa nghĩ tới Lê Tiêu ở bên cạnh, trong nhà xưởng còn có những người khác, lòng Giang Nhu tràn đầy mạnh mẽ, luôn cảm thấy có người đang nhìn cô.
Lê Tiêu cũng không quấy rối cô, chỉ là mỗi buổi trưa tới xem một chút, hoặc là đi ra ngoài nói chuyện làm ăn trở về, mang một ít đồ thức thức uống cho cô.
Nhưng sau khi An An biết có hơi không vui, luôn cảm thấy mẹ bị cha cướp đi, nỗ lực kháng nghị nhưng đều bị cha cô bé trấn áp.
--
Ngày 10 tháng 11 là ngày báo danh, hiện tại trên mạng không đăng ký thi được, nhất định phải đến nơi tuyển sinh làm, khá là phiền.
Ngày đó Lê Tiêu cố ý sắp xếp thời gian một ngày đi cùng Giang Nhu. Trời vừa sáng hai người đã xuất phát, trước tiên đưa An An đến trường học, sau đó lái xe đến phòng tuyển sinh.
Rất nhiều người tới đăng ký, lúc Giang Nhu bọn họ đến, đã xếp hàng thật dài, ven đường cách đó không xa còn có bán đồ ăn sáng. Giang Nhu và Lê Tiêu ăn sáng xong mới đi, nhưng ngửi thấy mùi thơm lại cảm thấy có chút đói bụng.
Giang Nhu bảo Lê Tiêu xếp hàng giúp cô, còn cô tự mình đi mua mấy cái bánh quẩy và hai cái bánh dưa muối trở về, sau đó hai người vừa xếp hàng vừa chia bánh quẩy và bánh dưa muối ăn.
Có sạch sẽ hay không trước tiên không nói, nhưng mùi vị quả thực cũng không tệ lắm.
Lê Tiêu ăn xong móc khăn từ trong túi ra, lau miệng cho Giang Nhu, sau đó lại mở bình giữ ấm mang từ nhà đến, chờ Giang Nhu ăn xong lại đưa tới.
Giang Nhu cười híp mắt nói với anh: "Chờ làm xong nếu như còn sớm, chúng ta đi xem phim."
Cô đã lâu không có hẹn hò riêng với Lê Tiêu rồi.
Lê Tiêu nghe xong lời này, trên mặt lộ ra tươi cười, "Được."
Trông còn có một chút chờ mong.
Chờ Giang Nhu uống xong, anh ngẩng đầu uống phần nước còn lại trong cốc, sau đó đặt cốc đậy lên bình giữ nhiệt, dùng tay trái cầm, tay phải thì nắm tay Giang Nhu.
Hai người vẫn đợi đến chín giờ sáng mới làm xong, thời gian không sớm không muộn, hai người bèn dứt khoát đi xem phim. Trong rạp chiếu phim gần đây không nhiều phim hay, có một bộ nước ngoài《 Người khổng lồ xanh 》 đang chiếu, hình như khá được chào đón.
Giang Nhu từng nghe tên bộ phim này, nhưng trước đây cô chưa từng xem, cũng không biết xem có hay không, bèn chọn bộ phim này, nhìn thấy trên màn ảnh hiện tên đạo diễn, Giang Nhu còn có chút bất ngờ, cô biết đạo diễn này, là người Hoa, rất nổi tiếng ở đời sau, từng nhận được rất nhiều giải quốc tế.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]