Giang Nhu nghe xong dở khóc dở cười, "Thiệt hay giả vậy?"
Lê Tiêu cũng cười, "Ừ, nghe nói con trai của ông ta còn nhận một cái cây trong miếu làm cha nuôi, ngày lễ ngày tết sẽ đi bái lạy, rất thú vị, có lẽ người có tiền đều khá mê tín đi."
Ngược lại trước kia anh cũng nghe thấy không ít người giàu có nói đại sư nào chuẩn xác, miếu nào thắp hương linh.
Hai người đi dạo rất nhiều nơi trước khi đi, người phụ trách của Mười hai con giáp đột nhiên chạy tới kích động nói: "Ông chủ, vừa nãy có quý ngài họ Du đầu tư một số tiền lớn cho chúng ta."
Lê Tiêu sững sờ, sau khi phản ứng lại vội hỏi: "Người đâu? Còn ở đó không?"
Người phụ trách lắc đầu, "Đi rồi, là trợ lý của ngài ấy tới, nhưng có để lại danh thiếp của ông chủ bọn họ."
Sau đó đồng thời đưa chi phiếu và danh thiếp cho Lê Tiêu.
Lê Tiêu nhận lấy.
Giang Nhu đứng ở bên cạnh liếc nhìn, nhìn số tiền trên tờ chi phiếu, hít vào một ngụm khí lạnh, tròn một triệu, thật nhiều.
Không nhịn được nhắc nhở: "Có muốn gọi điện thoại nói tiếng cảm ơn hay không?"
Lê Tiêu có chút kích động, làm sao cũng không nghĩ đến chỉ là chào hỏi đã có thu hoạch như vậy, anh còn định từ từ.
Gật đầu, "Em chờ anh một lúc, anh đi ra ngoài gọi điện thoại."
Người phụ trách cũng vội vàng nói: "Bà chủ, tôi đi trước, bên kia không ai trông coi không được."
Giang Nhu cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626222/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.