Lê Tiêu xin nghỉ nửa ngày, giữa trưa tùy tiện kiếm ít đồ ăn, đồ cần dùng trong phòng bếp anh đều chuẩn bị đầy đủ hết, còn mua gạo và bột mì. 
 Làm một tô mì, sau đó múc hai muỗng tương ớt Giang Nhu mang đến từ nhà, hương vị lập tức ngon lành. 
 Buổi chiều Lê Tiêu đi ra ngoài làm việc, Giang Nhu bèn cùng Lê Hân thu dọn một phen, sau đó đi đến chợ đồ si trong miệng Lê Tiêu đi dạo, mua một ít đồ có thể sử dụng. 
 Khi khoảng năm giờ, Lê Tiêu đã trở lại, nói buổi tối đi ra ngoài ăn, cả nhà bọn họ với Chu Kiến. 
 Lại là Lê Tiêu lái xe, đi một đường xa mới đến, là một quán nhỏ ruồi bay cũng chẳng để mắt tới, từ bên ngoài nhìn vào rất bình thường, nhưng sau khi vào thì phát hiện có rất nhiều người. 
 Chu Kiến đã tới, chiếm một cái bàn, nhìn thấy Giang Nhu cười nhe hàm răng trắng, "Chị dâu." 
 Giang Nhu vốn tưởng rằng Lê Tiêu phơi nắng đã rất đen, không nghĩ tới Chu Kiến càng đen, anh ta đứng lên nhiệt tình nói: "Mau tới mau tới, em chờ rất lâu mới chiếm được một bàn, đừng nhìn quán này nhỏ, hương vị rất ngon, nơi này là do anh tìm được đấy." 
 Giang Nhu bèn ôm đứa nhỏ qua ngồi xuống, bàn dài dựa vào tường, Lê Tiêu tự giác ngồi bên cạnh Chu Kiến, mặt đối mặt với Giang Nhu, Lê Hân thì ngồi bên cạnh Giang Nhu. 
Lòng hiếu kỳ của An An rất nặng, sau khi bước vào quán ăn náo nhiệt, ở trong lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626189/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.