Cô nhóc không uống sữa, lật người muốn chơi với cha. 
 Giang Nhu tùy cô bé, chỉnh lý váy, nói với Lê Tiêu: "Anh dỗ nó đi." 
 Giống như là ném một phiền phức đi, nhanh chóng lật người. 
 Lê Tiêu nhìn bóng dáng cô, đành phải tự mình dỗ dành. 
 Cũng may thời gian cô bé ngủ đã hình thành thói quen, tới giờ thì bắt đầu ngáp, không đến một chốc đã ngủ ở trong lòng Lê Tiêu. 
 Lê Tiêu đặt cô bé vào bên trong, dựa vào tường trong, còn có màn che, không lo nửa đêm cô bé lăn xuống giường. 
 Chờ bố trí xong, Lê Tiêu cẩn thận từng li từng tí dịch ra bên ngoài, sau đó ôm lấy cô từ phía sau, tiến đến bên tai cô nhẹ giọng nói: "Ngủ rồi." 
 Giang Nhu bèn lật người đối diện với anh, tựa như có chút lo lắng, khuỷu tay chống nửa người ở trên giường nhìn, cô nhóc buông tay sải chân ra ngủ, Lê Tiêu còn sợ thân thể cô bé đụng tới màn bị muỗi bên ngoài cắn, cuộn tấm thảm thành một nửa vòng tròn, bảo vệ cô bé ở bên trong. 
 Bởi vì hai người ôm nhau, khi Giang Nhu nhổm dậy, Lê Tiêu lập tức cảm nhận được mặt mình bị cái gì cọ qua. 
 Thân thể hai người đồng thời cứng đờ. 
 Khi Giang Nhu lại nằm xuống, Lê Tiêu lập tức đè ót cô lại, hôn lên. 
 —— 
 Qua mười ngày, Thường Dũng đến đây một chuyến. 
Mấy ngày nay anh ta rất bận, gần đây anh rễ vì dỗ chị anh ta, cho anh ta ba hạng mục quản lý, anh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626169/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.