Lê Tiêu cũng không biết gì, còn tỏ ra không sao cả cười cười, "Thực ra không có việc gì đâu, chỉ là gãy xương đùi, bác sĩ nói thể chất của anh tốt, kế tiếp chăm sóc thật tốt là có thể khôi phục."
Bởi vì thời điểm mấu chốt cứu Thường Dũng, còn lôi kéo anh ta né tránh, bây giờ Thường Dũng rất coi trọng anh, sắp xếp phòng bệnh cao cấp giúp anh, còn lại đây thăm anh mỗi ngày.
Anh cảm thấy, chờ sau khi mình khỏe rồi, hẳn sẽ không chỉ là trợ lý.
Tuy rằng bị thương chân nhưng anh cảm thấy rất đáng giá.
Đương nhiên, anh chắc chắn không dám nói lời này với Giang Nhu.
Anh nói với Giang Nhu: "Rót cho anh ly nước, cả ngày cũng chưa uống nước."
Giang Nhu nhíu mày, đứng dậy đi rót nước cho anh, thuận miệng hỏi một câu:
"Y tá đâu?"
Trong đầu nghĩ đến y tá vừa nãy đụng phải, cảm thấy là lạ thế nào.
Ngược lại Lê Tiêu không giấu diếm cô, nói thẳng, "Y tá trước còn đỡ, hôm trước đổi một y tá lại đây, kỹ thuật không được tốt lắm, ngược lại thích hỏi thăm anh mỗi năm kiếm được bao nhiêu tiền, sau khi biết anh không có tiền thì không đến đây nữa."
Nhưng vừa rồi lại tới một chuyến, nói cô ta nghĩ xong rồi, cô ta càng thích anh hơn tiền, có thể không quan tâm anh không có tiền, còn nói điều kiện trong nhà cô ta không tệ, nguyện ý thu xếp một công việc tốt cho anh.
Nghe mà Lê Tiêu thấy ghê tởm, quả thực bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626161/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.