Về đến nhà, Giang Nhu thể hiện tài nghệ, làm một bàn đồ ăn phong phú.
Lê Hân ở phòng bếp giúp đỡ Giang Nhu, Lê Tiêu đi ra ngoài một chuyến, đi tìm Kim Đại Hữu.
Khi bỏ gạo vào nồi, thím Vương nhà hàng xóm còn qua đây một chuyến, ngày hôm qua bà ấy cũng biết chuyện em gái Giang Nhu, thấy hôm nay cửa nhà bọn họ luôn đóng, thì biết đi ra ngoài làm công chuyện.
Bây giờ nghe thấy có động tĩnh, bèn bưng đồ ăn đã nấu lại đây, nhìn thấy Lê Hân gầy gò, liên tục nói đứa nhỏ này mệnh khổ.
Ngược lại Lê Hân vui vẻ nở nụ cười, "Thím, cháu không khổ, bây giờ cháu có chị cháu rồi."
Cô ấy không gọi chị ba, ở trong lòng cô ấy, cô ấy chỉ có một người chị là Giang Nhu.
Thím Vương nghe vậy con mắt đều đỏ, "Ngoan ngoãn nghe lời của chị cháu với anh rể cháu, hai vợ chồng bọn họ là người tốt."
Lê Hân dùng sức gật đầu, "Cháu biết."
Thím Vương đi chưa bao lâu, Lê Tiêu đã dẫn Kim Đại Hữu trở lại.
Kim Đại Hữu vừa vào viện đã ồn ào đói bụng, nhìn thấy Lê Hân bưng chậu than đi ra từ trong nhà, còn cười hì hì hỏi một câu, "Anh, sao nhà anh còn thêm một hòa thượng vậy? Buổi tối lẽ nào ăn cơm bố thí hả."
"…"
Giang Nhu mới đi ra từ phòng bếp nghe thấy lời này, tức giận muốn cầm chén dĩa trên tay ném về phía cậu ta.
Trước kia cô từng nghe Châu Kiến nói Kim Đại Hữu chanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626140/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.