Lê Tiêu đang vừa ngáp vừa đút sữa cho đứa nhỏ, nghe xong lời này tức giận nói: "Em còn ngủ không ngon hả? Nước miếng cũng chảy dính đầy người anh."
Anh mới không ngủ ngon, mẹ nó, bị làm ồn cả đêm, buổi sáng mới vừa chớp mắt một lát, tiểu tổ tông lại tỉnh, hừ hừ muốn uống sữa.
Giang Nhu nghe vậy không phục, "Ai chảy nước miếng?"
Bất mãn anh nói xấu người ta, nhưng ánh mắt theo bản năng liếc nhìn trên người anh, thấy trước n.g.ự.c anh quả thật ướt một mảnh, trên mặt hiện 囧.
Lê Tiêu tựa cười mà không cười nhìn cô một cái, "Có muốn ngửi thử không?"
"…"
Giang Nhu làm bộ như không nghe thấy, quay đầu nhìn về phía bên kia, sau đó lơ đãng nhìn thấy con mắt sưng đỏ của người phụ nữ ở giường giữa, như là đã khóc.
Không dám nhìn nhiều, sợ khiến người ta xấu hổ.
Lê Tiêu thấy dáng vẻ không có tiền đồ ấy của cô, xùy một tiếng.
Đút sữa xong, anh ôm đứa nhỏ qua cho Giang Nhu, bản thân thu dọn một chút về nhà nấu cơm.
Giang Nhu bèn ôm đứa nhỏ ngồi chờ ở trong phòng bệnh, nhưng không đợi được bao lâu anh lại quay trở lại, còn có thím Vương đi theo.
Trên tay thím Vương còn xách một cái giỏ, vừa vào cửa đã cười tủm tỉm nói: "Thím mang theo đồ ăn cho các cháu, sáng nay không cần trở về."
"Thím."
Giang Nhu có chút kinh ngạc nhìn bà ấy một cái, không nghĩ tới bà ấy đến sớm như vậy.
Thím Vương quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626071/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.