Khi Giang Nhu ăn cơm dùng muỗng chia một phần cơm trong hũ sứ thành hai, sau đó mình chỉ ăn một nửa, một nửa khác không đụng tới.
Đồ ăn cũng giống vậy.
Lê Tiêu nhìn thoáng qua không nói gì, lấy qua một quả lựu lột vỏ, sau đó sẽ bỏ hạt bên trong vào trong chén, chờ cô ăn cơm xong lại ăn cái này.
Lê Tiêu không nói nhiều lắm, bình thường đều là Giang Nhu nói.
Giang Nhu vừa ăn vừa nói: "Em cảm thấy cục cưng cũng sắp ra rồi, đêm nay anh cũng đừng trở về."
Sợ hơn nửa đêm sinh mà anh không ở đây.
Lê Tiêu cúi đầu lột vỏ lựu, nghe nói như thế cũng không ngẩng đầu lên, khẽ ừ.
Hai vợ chồng ở giường giữa ngửi thấy mùi cơm, thường xuyên xoay đầu qua nhìn một cái, bụng người phụ nữ vừa đau vừa đói, nhịn không được nói với chồng cô ta: "Anh đi mua ít cơm đi."
Người đàn ông nằm ở trên một giường trống khác, thai phụ ở giường trống đó hồi chiều đã sinh rồi, người và hành lý đều dọn đi, bây giờ hời cho anh ta.
Bụng anh ta cũng đói, nghe nói như thế buồn bực lật người, "Uống nhiều nước là được."
Sắc mặt người phụ nữ có hơi khó chịu, nhưng rốt cuộc cũng không nói cái gì.
Biết chồng nhà mình giận cô ta không có sinh còn thêm khoản tiền ở lại phòng một ngày.
Giang Nhu nhìn không nổi nữa, chia một ít đồ ăn vặt Lê Tiêu mang về cho cô ta, "Ăn đi."
Bảo Lê Tiêu đưa qua.
Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626054/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.