Hơn nữa bây giờ đứa nhỏ còn chưa sinh ra, cha mẹ ruột đều không đáng tin cậy, bên cạnh cũng không có mẹ chồng giúp đỡ, đến lúc đó sinh xong cô và đứa nhỏ do ai chăm sóc đây? 
 Nghĩ như thế, chỉ có thể vuốt mũi chấp nhận. 
 Giang Nhu làm ruột heo lâu như vậy, đã sớm quen thuộc phòng bếp của nhà họ Lê, trong nồi bỏ mấy muỗng nước, thêm bao nhiêu gia vị, cô đều viết rất rõ ràng. 
 Viết xong phụng phịu giao cho anh, "Anh có thể trở về rồi." 
 Lê Tiêu tiếp nhận tờ giấy, trước kia anh chưa từng thấy chữ Giang Nhu viết, lúc này anh cảm thấy mình phải híp mắt nhìn. 
 Chữ nhỏ như con kiến vậy. 
 Biết mình nói chuyện không dễ nghe, anh cũng không nói, nhìn thoáng qua Giang Nhu, "Ăn sủi cảo đi, anh trở về một chuyến." 
 Giang Nhu nhìn theo bóng dáng anh, tức giận nói: "Buổi tối không cần lại đây." 
 Lê Tiêu không trả lời cô, trực tiếp rời đi. 
 Đồ cũng không mang. 
 —— 
 Lê Tiêu về đến nhà dựa theo công thức của Giang Nhu kho ruột heo, kho xong bên ngoài trời đã tối. 
 Anh đổ đầy lu nước trong phòng bếp, lại kiểm tra cửa sổ một lần mới đóng cửa đi ra ngoài. 
 Khi tới khách sạn, đã hơn chín giờ tối, lần này đi bằng cửa chính. 
 Buổi tối nhân viên quầy thu ngân đang ngủ gà ngủ gật, anh lẹp bẹp đi qua trước mặt người ta cũng không bị phát hiện. 
Lên lầu, dựa theo hướng cửa sổ kiếm căn phòng thứ ba từ dưới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-dai-ca-giang-ho-nguy-hiem/3626037/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.