Hoàng Thiên vẫn như thế suốt gần hai năm qua, anh luôn viện cớ công việc rồi ngủ hẳn bên phòng làm việc, trong phòng ngủ chỉ có mình tôi. Sự cô đơn lạnh lẽo nhiều đêm tôi chỉ khóc một mình, chân tình tôi dành cho anh không lẽ anh không cảm nhận được. Tôi không biết mình có điểm gì không tốt hay để anh không hài lòng mà anh vẫn luôn lạnh lùng với tôi. Nước mắt tôi lại rơi, giờ đây tôi thấy mình lạc lõng chơi vơi tôi không biết bản thân còn có thể cố gắng chống chọi nữa không, cứ nghĩ mình chân thành thì sẽ làm trái tim anh rung động nhưng mà anh lại sắt đá hơn những gì tôi nghĩ đôi khi tôi mông lung về quyết định của mình ngày đó, xong tôi vẫn tự khích lệ bản thân giữ vững niềm tin rồi anh sẽ thay đổi. Nằm một lúc tôi không biết mình ngủ quên lúc nào.
Sáng sớm thì tôi đã dậy, tranh thủ làm vệ sinh cá nhân rồi tôi xuống nhà để làm bữa sáng cho Hoàng Thiên, không phải nhà không có giúp việc nhưng tôi thích tự tay nấu những bữa ăn gia đình chỉ đơn giản muốn được chăm sóc người mình thương. Cho dù Hoàng Thiên rất ít khi ăn cơm ở nhà Công việc dọn dẹp sẽ có người đến làm. Hôm nay tôi làm mì xào thêm một thứ không thể thiếu đó là tách cafe đen cho anh còn tôi sẽ uống trà. Loay hoay một lúc cũng đã xong, tôi cởi tạp dề ra rồi rửa tay sau đó ra phòng khách đợi anh xuống. Lúc này điện thoại reo lên, nhìn đến là số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-khong-yeu-toi/2390206/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.