– Cứ nghĩ đến người anh trai mà mình tôn sùng xem là tất cả lại là con của người liên quan đến bi kịch của gia đình mình nó đau và khó chịu vô cùng so với việc không chung máu mủ
– Nhưng biết đâu họ không liên can vì Hoàng Thiên nói có người mang anh đến nhờ trông
– Nếu không đồng phạm sao lại không đem anh đến công an để tìm về gia đình mà lại nuôi. Không dính líu thì sẽ không rời xứ mà đi
– Giờ họ đã mất rồi muốn điều tra rõ sự tình cũng rất khó. Mà khi ấy anh cũng vài tuổi không lẽ không có tý kí ức nào sao ?
Hoàng Long đưa tay ôm lấy đầu mình mà gục xuống.
– Anh cố lục lọi đến mức đầu muốn nổ tung mà chẳng gợi nhớ được chút ngoài việc khi mở mắt ra anh đã là Hoàng Long, có anh trai và ba mẹ.
Tôi nhìn thấy Hoàng Long dùng tay vỗ vào đầu mình thì ngăn lại.
– Anh đừng làm vậy ? Nếu đã không nhớ thì thôi đi
– Anh nhất định phải tìm ra nguyên nhân sao năm đó mình bị bắt cóc, còn kẻ đứng sau là ai ? Mục đích gì ?
Tôi thấy chuyện của Hoàng Long còn khó khăn hơn cả việc của mình, nhưng dù cho thế nào thì tôi và anh cũng sẽ đồng hành bên nhau để đòi lại công lý. Tôi tin ông trời có mắt, sự thật nào rồi cũng phơi bày, không tội ác nào có thể giấu mãi mãi. Chỉ là thời gian sớm hơn muộn mà thôi. Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-khong-yeu-toi/2390169/chuong-21.html