Càng nhìn tôi càng thấy quen, như mình đã nhìn thấy qua thì phải. Cố gắng để nhớ thì tôi nhận ra khi mà ba lấy bà ta lúc đi mua trang sức tôi đã chọn cho bà ta một sợi dây chuyền. Cái mắc nhỏ này rớt ra là từ sợi dây đó. Nói vậy bà ta đã đến đây, hoặc là bà ta chính là người phóng hỏa đốt văn phòng của luật sư Hà. Xâu chuỗi lại mọi thứ thì tôi càng chắc chắn người hại luật sư Hà là bà ta, biết vậy nhưng lại không có bằng chứng không thể làm gì được bà ta cả. Huống gì chứng minh được cái này rớt ra từ sợi dây bà ta đeo thì bà ta cũng có thể nói do mình rơi vì bà ta có lý do chính đáng lui tới đây mà.
Bỏ vào túi xách rồi thì tôi đưa vợ sư Hà về nhà.
– Cô vào nhà nghỉ đi, cũng đừng quá đau buồn nha
– Tôi biết rồi cảm ơn cô nhiều lắm. Cứ tưởng ông ấy chịu thay đổi thì có thể sống yên ổn ai đâu có ngờ…
– Âu đó cũng là cái số thôi ạ. Mà con riêng của luật sư Hà có biết tin về ba mình không ?
– Có biết và nó rất đau buồn, hiện tại ở nhà ngoại chờ nào người ta cho mang xác ông ấy về mai táng thì ngoại sẽ đưa về đây
– Dạ
Tôi ra về rồi đến thẳng công ty, hiện tại Hoàng Long giao cho tôi nên tôi phải cố gắng quản lý đợi anh ấy quay về.
Lên phòng làm việc tôi thông báo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-khong-yeu-toi/2390152/chuong-30.html