Ở nhà, Quách Tuệ Thiến cũng không phải là không muốn nghe điện thoại, mà là chị đang cực kỳ khó chịu.
Lý Phàm cuống quít mở cửa, vọt vào phòng, thấy Quách Tuệ Thiến nhắm mắt nằm trên giường, lúc này mới yên tâm. Thật cẩn thận cởi quần áo, chậm chạp bò lên giường, từ phía sau ôm chị vào trong ngực. Ai ngờ lại nghe chị sợ hãi kêu kêu đau.
"A, đau quá..."
"Đau? Thiến, em đau chỗ nào, nói cho anh biết đi", nghe thấy chị kêu đau, Lý Phàm vội vàng quay mặt chị lại, thấy khuôn mặt chị đẫm nước mắt.
"Bảo bối, mau nói cho ông xã biết em đau chỗ nào?"
Quách Tuệ Thiến không để ý tới anh, cắn chặt môi lặng lẽ khóc. Lý Phàm đau lòng nâng mặt chị lên, lúc này mới thấy rõ ý trách móc trong mắt chị.
"Cục cưng, xin lỗi vì không trả lời điện thoại của em, hại em lo lắng, thật xin lỗi, thật xin lỗi". Anh nói từng tiếng xin lỗi, rồi lại khẽ hôn lên đỉnh đầu chị.
"Anh, sao anh có thể như vậy, anh không biết em lo lắng cho anh thế nào ư, nếu như mất anh, em, em và con nên làm sao đây". Chị nằm trong lòng anh lên án.
"Ừ, anh biết, anh biết mà, tiểu Thiến ngoan, anh không sao, ngoan". Anh ôm chặt lấy chị, cảm nhận hơi ấm của chị.
"Ngô... Đau”, lại đụng vào chỗ đó rồi.
"Trời ơi, bảo bối, em mau nói cho anh biết, rốt cuộc em đau chỗ nào", anh kiểm tra từ đầu đến chân chị.
"Tại anh hêts!" Tính trẻ con của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-it-tuoi-hon-toi/3226258/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.