Cuối cùng cũng đến ngày đó, trong đầu Quách Tuệ Thiến rất loạn, chị biết, nếu như chị đến đó, như vậy, chị và Lý Phàm Tựu sẽ không thể nào nữa.
Nhưng, chẳng lẽ chị thật sự có thể không nghĩ gì ở bên Lý Phàm được sao, không để ý tuổi tác chênh lệch, không để ý cha mẹ sẽ phản đối? Không thể, chị không thể, chị không muốn làm Lý Phàm trễ nải.
Thu hổi tâm trí, chị thay quần áo rồi ra cửa. Tạm biệt, Lý Phàm!
Đến khách sạn Lý Lâm hẹn, chị trực tiếp bước vào thang máy, bấm tới tầng lầu có phòng tổng thống. Trong lòng có điều suy nghĩ nên chị không nhìn thấy Lý Phàm. Tại sao lúc này Lý Phàm lại ở đây, đó là bởi vì bạn anh uống rượu say nên anh đưa cậu ấy đến đây. Anh không nghĩ tới sẽ gặp chị ở chỗ này. Anh cố gắng khống chế mình, cuối cùng anh vẫn chạy đến trước thang máy, nhưng cửa thang máy đã đóng, anh không thể làm gì khác ngoài nhìn thang máy chạy lên lầu. Anh đi thang máy khác, trong lòng tự nói với mình: "Chỉ liếc mắt nhìn chị một cái thôi."
Lên đến nơi, chị lễ phép gõ cửa. Cửa mở ra "Tuệ Thiến, em đã đến rồi, mau vào đi", chị thấp thỏm đi vào phòng. Lý Phàm đã chuẩn bị xong tất cả, nến, rượu vang đỏ, hoa tươi,còn có, những cánh hoa hồng trải đầy trên giường lớn.
"Tuệ Thiến, em ngồi đi". Lý Lâm kéo ghế cho chị ngồi, châm nến, tắt đèn. Lúc này, trong phòng chỉ còn lại ánh nến lung linh, xung quanh bắt đầu sinh ra không khí mập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-it-tuoi-hon-toi/124161/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.