Mạc Nam Quốc lớn lên rất giống tôi, dù thằng bé là Alpha nhưng lại không giống Lão Mạc cả người toàn cơ bắp, từ nhỏ đã đi đánh nhau với người ta.
Từ nhỏ Mạc Nam Quốc đã có suy nghĩ riêng của bản thân, thích vùi mình ở trong phòng đọc đủ các loại sách, điều này làm cho tôi thật sự rất vui. Nếu cả hai đứa đều giống Lão Mạc, nhà của chúng tôi có lẽ ngày nào cũng sẽ náo loạn* hết cả lên.
Bùi Nghê Tiếu cả ngày điên điên khùng khùng, chẳng giống một bé gái nhỏ chút nào, đến cả Lão Mạc mà nó cũng dám động tay động chân.
“Bùi Nghê Tiếu!” Lão Mạc phẫn nộ chỉ vào con bé, nhóc con ngay lập tức vùi vào lòng tôi, ôm chặt lấy eo tôi.
“Con đã lớn như vậy rồi! Sao còn suốt ngày quấn lấy mẹ hả!”
Tôi cười xoa cái đầu xù mềm mại, hai nhóc con này lúc thì gọi tôi là ba, nhưng đa số thời gian đều trực tiếp gọi tôi là mẹ. Tôi cũng không so đo mấy cái xưng hô này, dù sao cũng là do tôi sinh ra, ba hay mẹ thì có gì khác nhau đâu.
Tiếu Tiếu cọ cọ vào người tôi, chẳng hề sợ Lão Mạc nổi giận chút nào cả.
“Con mặc kệ! Mỗi ngày ba đều độc chiếm mẹ! Hôm nay mẹ là của con!”
Lão Mạc giống như con thú tuyệt vọng* đi tới đi lui trên mặt đất, muốn ném văng Bùi Bùi Nghê Tiếu ra nhưng lại buồn chỗ con bé là con gái nên anh ấy không nỡ lòng động tay, đành phải nhìn tôi với ánh mắt vô cùng đáng thương.
“Vợ ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-hinh-nhu-ngoai-tinh-roi-phai-lam-sao-bay-gio/3929205/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.