Từ khi tôi mang thai, trong nhà giống như đang đánh giặc vậy.
Mỗi buổi sáng, Lão Mạc đều mang vẻ mặt nghiêm túc cầm một cuốn sách nhỏ ngồi xổm ở đầu giường hỏi tôi:
"Vợ ơi, hôm nay em có thể ăn bông cải xanh không? Cái này không có dầu mỡ chắc sẽ không làm em buồn nôn đâu."
Tôi gật đầu, cái này nghe có vẻ thanh đạm. Tôi nhẹ nhàng nói, "Nhớ bỏ ít muối."
Lão Mạc hôn tôi, "Anh sẽ luộc trứng cho em trước, sau đó anh sẽ đi ra ngoài mua một khay Tiểu long bao, hôm qua không phải em nói muốn ăn sao. Còn nữa, em muốn ăn cháo hay uống sữa đậu nành?"
Nghe thấy thôi là tôi đã thấy buồn nôn, tôi từ chối.
“Không ăn Tiểu long bao. Hôm qua em muốn ăn nhưng bây giờ không muốn ăn nữa. Anh làm cho em một cái sandwich, rồi xào thêm bông cải xanh. Em muốn uống nước ép việt quất.”
Lão Mạc sững sờ trước mấy món ăn mà tôi yêu cầu, anh ấy im lặng một lát rồi nói được. Sau đó anh ấy đứng dậy đi vào bếp.
"Vợ ơi, đợi em ngủ trước đi."
Tôi nhắm mắt lùi vào ổ chăn chờ Lão Mạc nấu cơm.
Điểm tốt duy nhất khi làm Omega đó là trong thời gian mang thai, bạn được nghỉ dài hạn, lại còn là nghỉ phép có lương nữa.
Sau khi ăn sáng, Lão Mạc đỡ tôi đi dạo, cẩn thận giống như là chăm sóc con bê con. Anh ấy xem tôi giống như kẻ thiểu năng trí tuệ vậy, làm tôi hết nói nổi luôn. Tôi nói với anh ấy:
"Bụng em còn chưa đến một tháng, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-hinh-nhu-ngoai-tinh-roi-phai-lam-sao-bay-gio/3929199/chuong-16.html