Chương trước
Chương sau
Giải quyết xong việc bị người khác hảm hại ở công ty thì ngày hôm sau Võ Ngọc cũng quay lại trường tiếp tục nghe giảng bài.
Cũng may là trong thời gian tĩnh dưỡng Võ Ngọc được Hoa Nhung ghi chép bài dùm rồi gửi đến biệt thự Đào Viên cho Cô nên hiện tại sau khi quay lại Võ Ngọc vẫn có thể theo kịp mọi người.
Ở trường chỉ có Đào Văn và Hoa Nhung là biết mối quan hệ giữa Võ Ngọc với Đào Thuận nên tình hình nhìn chung cũng không có ai quan tâm đến Cô.
Chỉ là lâu lâu Hoa Nhung lên cơn thì liền đem Võ Ngọc ra mà hỏi đủ chuyện giữa Cô và Anh.
- '' Tớ nghe bảo là gia đình Đào Thuận đã đi về thăm nhà cậu rồi à. Còn được ba mẹ cậu chấp nhận một cái rụp nữa, có thật không a.'' Hoa Nhung hiếu kì hỏi
- '' Chuyện này... ừ thì cũng có một chút.'' Võ Ngọc ấp úng trả lời
- '' Cậu thật là sướng đi nha!'' nói rồi Cô ấy vỗ vai Võ Ngọc một cái.
- '' Sao lại sướng?'' Cô khó hiểu nhìn Hoa Nhung
- '' Còn sướng cái gì được nữa là cậu được gả cho người giàu nhất ở cái Thành phố Hồ Minh này chứ còn gì?''
- '' Uầy cậu có nói quá lên không đó.'' Võ Ngọc bĩu môi không tin
- '' Tớ không hề nhá! Không tin thì cậu về mà hỏi lão công nhà cậu ý. Tớ đi tìm Đào Văn học trưởng đây.'' nói rôi Hoa Nhung chạy một mạch mất hút.
nội tâm Võ Ngọc suy nghĩ có thật là ông chồng nhà Cô giàu vậy không?
.....
[-'' Alo! mấy giờ em về?'']
- '' 5 giờ chiều ạ!''
[ -'' Khi nào học xong em ở cổng đợi anh đến đón rồi mình cùng đi ăn.'']
- '' Vâng ạ..''
Cô cúp máy rồi tiếp tục nghe giảng.
Trước cổng trường
Hoa Nhung hôm nay có hẹn với Đào Văn đi xem phim vì vậy sau khi tan học hai người họ đã nắm tay nhau đi trước bỏ Võ Ngọc ở lại đứng đợi một mình.
Đang lúc chờ đợi chợt bên cạnh Cô xuất hiện một chàng trai dáng người cũng khôi ngô tuấn tú đến bắt chuyện
- '' hi! em đang đứng đợi người nhà đến đón à?'' y chào hỏi Cô
- '' Vâng ạ!'' Cô gật đầu một cái rồi trả lời y.
- '' Rất hân hạnh làm quen với em anh là Tạ Kỳ Phong sinh viên năm tư ngành du lịch.''
- '' Rất vui gặp anh.'' Cô cười gượng chào y
- '' Em là Võ Ngọc phải không? sinh viên năm nhất khoa thiết kế là bạn của Hoa Nhung.''
- '' Làm sau anh biết em là bạn của Hoa Nhung'' Võ Ngọc khó hiểu nhìn y.
- '' Ha ha vì Hoa Nhung là bạn gái Đào Văn còn anh lại là bạn thân của cậu ta.''
y nhìn Cô rồi nói thêm miệng còn cười rất tươi.
- '' Sau này có việc gì cần giúp đở em có thể tìm anh hoặc Đào Văn cũng được bọn anh đều là thành viên của hội học sinh ở trường.''
Võ Ngọc gật đầu rồi nhìn đồng hồ xem một chút bây giờ đã là 5 giờ 10 phút rồi mà sau anh vẫn chưa đến.
Nhìn thấy thái độ của Võ Ngọc với mình còn khá dè dặt nên y cũng chỉ chào hỏi vài câu sau đó xin phép rời đi.
Y vừa rời đi không lâu thì trước mặt Cô một chiếc Bentley dừng Võ Ngọc không hề hay biết ở đằng xa đang có một ánh mắt mang đầy thù địch và sự chán ghét nhìn về phía Võ Ngọc.
- '' Thiếu phu nhân xin mời!'' A Mẫn cúi chào rồi mở cửa xe cho Cô vào.
Võ Ngọc vừa bước lên xe liền cảm nhận không khí vô cùng không vui mùi giấm thì nồng nặc.
- '' Người đàn ông khi nãy là ai?'' Đào Thuận mặt giận không thèm nhìn Cô rồi lên tiếng
- '' Em không biết chỉ vừa lúc nãy nghe anh ta giới thiệu là sinh viên năm tư ngành du lịch tên Tạ Kỳ Phong.'' Cô nhìn anh giải thích.
Đào Thuận suy nghĩ một chút rồi lên tiếng
- '' là đại thiếu gia nhà họ tạ Tạ Kỳ Phong? cậu ta nói gì với em.''
- '' Chỉ là hỏi thăm em một chút ngoài ra cũng không có nói gì cả cậu ta còn quen biết với Đào Văn nữa..''
- '' Lần sau không cho phép em nói chuyện với những tên đàn ông khác ngoài anh.'' Anh nói rồi kéo nhẹ Võ Ngọc vào người mình
Cô cũng không từ chối mà choàng tay qua eo của anh nếu bây giờ mà phản kháng lại chắc chắn Võ Ngọc sẽ bị làm thịt ngay lập tức.
Chì vừa nghĩ đến thôi là sống lưng Võ Ngọc đã thấy ớn lạnh rồi, người đàn ông này của Cô anh ta thật có tính chiếm hữu quá cao rồi.
Bỗng trong đầu Võ Ngọc hiện lên câu nói của Hoa Nhung nói rằng Đào Thuận rất giàu mà điển hình là hôm nay hình như anh lại đổi xe rồi thì phải.
- '' Chiếc xe này hình như những lần trước em chưa từng thấy anh chạy là anh mới mua à?'' Cô nhìn anh tò mò.
- '' Không có xe này anh mua lâu rồi chỉ là ít khi dùng đến.'' Anh không quan tâm mà trả lời Cô.
A Mẫn đang lái xe nghe Võ Ngọc hỏi như vậy thì lên tiếng
- '' Thiếu phu nhân người không biết Thiếu gia thật ra có rất nhiều xe ngoài hai chiếc Rolls-Royce và Mercedes-Benz lần trước cùng chiếc Bentley lần này thì trong bãi xe Thiếu gia còn rất nhiều như BMW, Audi, Lamborghini hay porsche ngày ấy cũng đều có cả.'' A Mẫn nói một chàng các loại xe mà anh sở hữu làm Cô khá choáng.
- '' Không chỉ vậy mỗi thương hiệu ngài ấy cũng sở hữu một hoặc hai chiếc phiên bản giới hạn thưa phu nhân.'' Võ Ngọc càng nghe A Mẫn nói càng không khỏi kinh ngạc mà quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh trố mắt ngạc nhiên.
- '' A Mẫn tập trung lái xe'' Đào Thuận lên tiếng
A Mẫn nghe thiếu gia của mình lên tiếng cũng không nói gì thêm mà tập trung lái.
- '' Hoa Nhung có nói với em anh là người giàu nhất Thành phố Hồ Minh ban đầu em không tin nhưng bây giờ thì khác rồi.''
- '' Anh làm Vợ Yêu thất vọng rồi thành thật xin lỗi em.'' Anh cười rồi hôn lên trán Cô một cái chụt
Võ Ngọc ngại ngùng đánh anh một cái
- '' Anh... Vô sỉ.''
- '' Vợ quá khen anh cũng chỉ vô sỉ với mình em.''
Không khí trong xe bây giờ cũng trở nên vui vẻ hơn, Võ Ngọc còn cảm thấy thật hạnh phúc khi gặp người đàn ông tốt như Đào Thuận. Không chỉ vẻ ngoài vô cùng đẹp trai giàu có mà đặc biệt nhất là anh cực kỳ yêu thương cưng chiều Cô.
......................
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.