Thủy Thời ôm sói nằm đợi bên trong hốc cây ấm áp, bên cạnh là Gấu Con vẫn ngủ ngáy say sưa. Nơi này lạnh hơn Đông Sơn, thảm tuyết trắng xóa đến giờ chưa tan hết. Chẳng trách Gấu Con lại tưởng đông chưa qua, cứ muốn đào hang ngủ đông miết. Lúc này, cái bụng mềm mại của nó đang sưởi ấm đôi chân cho Thủy Thời.
Thủy Thời vừa lo lắng vừa ủ ê, nhưng cậu hiểu mình có đi theo cũng không biết đánh trận, lỡ gặp nguy hiểm gì thì Phù Ly còn phải tốn công che chở cho mình. Cậu chỉ có thể cúi đầu cọ cọ cái mũi nhỏ ướt át rồi ôm bọn nhóc chặt hơn.
Phù Ly dẫn theo mười mấy con sói trắng đô con, vọt qua vô số bụi gai mà nhắm thẳng về hướng đông. Bộ lông và đệm thịt dày giúp bầy sói băng qua những khóm cây gai một cách thoải mái, đám thú bá vương đồng bằng này mang theo khí thế bình tĩnh mà sục sôi, kiên định mà hung hãn.
Càng gần phương đông, núi rừng càng yên tĩnh. Không khí ngập tràn một thứ mùi khó chịu, lác đác có thôn làng thì đều đóng chặt cửa nẻo hoặc chỉ hoàn toàn là một tòa thành rỗng.
Mãi đến khi Phù Ly phát hiện ra tiếng động rồi ra hiệu cho bầy sói trắng bao vây.
Đấy là một ngôi miếu thần bỏ hoang trên sườn núi, màn đêm yên tĩnh làm bật lên vẻ ma quái âm u của nó. Một nhóm "người mặc giáp mây" lặng lẽ vào trong. Chúng lần lượt khiêng những chiếc lồng tre vào chất chồng trong miếu, lồng che vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/3385778/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.