Đông Sơn ngày tuyết khó di chuyển, hễ lơ là là dễ dàng rơi trúng hố tuyết sâu. Hiểu rõ điều này, Thủy Thời không dám đi xa mà chỉ hoạt động ở bìa rừng quen thuộc để đi thăm hàng xóm Sóc Mập của mình. 
Ai mà ngờ được Sóc Mập đã có cả Bé Sóc Mập luôn rồi đâu cơ chứ! Nhà sóc ta đứng thành một hàng ngang nhấp nhô, rồi vừa gặm hạt thông vừa dõi theo Thủy Thời đang hí húi bên dưới, cảnh tượng thoạt trông rất chi là thú vị. 
Dạo này cậu không những phải kiếm đồ ăn cho mình mà còn phải ngắt cỏ tươi cho ngựa con nữa. Bữa trước cậu xem qua vết thương cho bé ngựa thì thấy cu cậu bị bong gân chứ không gãy xương, dưỡng mấy ngày là đứng được. 
Thủy Thời vào rừng chuyến này kiếm rau cần với hạt phỉ, cậu cũng đặc biệt đến khu vực kế cận gốc cây già để hái ít linh chi đỏ mỡ màng, tính toán bổ sung dinh dưỡng cho mình và chú ngựa. Do đó, lúc trở về, Thủy Thời không chỉ không bị lạnh mà còn toát cả mồ hôi với cái sọt bự chảng phía sau lưng. 
Thật ra cũng là do thời tiết đang dần ấm lại. Mấy bữa nay dù không nổi lửa thì Thủy Thời vẫn có thể rúc mình vào đống da thú rồi ngồi xoắn lông dưới mái nhà cây. 
Để đến khi màn đêm buông rủ, Thủy Thời bưng một chậu lửa vào nhà và lót một lớp gỗ đặc rất dày giữa chậu và sàn gỗ. Sau đó cậu sẽ ngồi sưởi ấm trên chiếc giường nhỏ nhắn, tuy không có bếp đất nhưng nhiệt độ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/285042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.