Tia nắng cuối ngày phủ lên sống lưng màu bánh mật và tràn vào những rãnh nhỏ được tạo nên bởi cơ bắp của Phù Ly. 
Chờ hắn xoay người, Thủy Thời mới dám đưa mắt nhìn theo bóng lưng chàng dã thú khuất dần sau những hàng cây to lớn. Và Thủy Thời vẫn đứng như trời trồng đến tận khi Phù Ly khuất dạng. 
Sau đó cậu khe khẽ thở dài rồi tiếp tục công việc của mình. 
Do không hình thành từng đợt sóng "thú" ồ ạt như ở bình nguyên, nên trận dư chấn ban nãy chỉ khiến đám thú nhỏ dưới tán cây nơi này hốt hoảng chốc lát. Cùng với đó, có thể thấy khu vực nhà cây không có tổn thất gì ngoại trừ mấy chiếc lá khô rơi lả tả, mấy cọng lông gà rụng rải rác, và một vài dấu chân của động vật cỡ bé. 
Cây cổ thụ chống đỡ nhà cây vẫn đứng nghiêm trang và mạnh mẽ, từng đợt gió rét lùa qua tán cây gây ra tiếng rì rào vang dội như thể lời rủ rỉ trong mơ hồ. 
Quét dọn mặt đất xong xuôi, Thủy Thời chạy lên nhà cây, trải số nấm và mộc nhĩ đã được rửa sạch ra ngoài ban công, đợi được hong nắng vào ngày kế tiếp. Như vậy sẽ tiện cho cậu bảo quản để ăn dần. 
Đoạn, cậu nấu thịt hươu khô cùng với táo ngọt, cuối cùng còn tách ít hạt dẻ thả vào canh. Khi tất cả chín nhừ, cậu sẽ có một bữa ăn nồng nàn hơi ấm. 
Và thế là một lớn một nhỏ- đã ăn uống no căng- ngồi sưởi ấm trong túp lều một cách vô cùng khoan khoái. Thủy Thời hơ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/279081/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.