Thủy Thời thấy vệ binh ngoài cửa là hiểu Tướng quân đã đến tìm Tôn tiên sinh trị thương, chẳng qua hiện giờ gặp lại cậu cũng không nói thêm gì.
Cậu chắp tay khom lưng với Tôn Lục Khiêm hãy còn ngơ ngác, "Chào Tôn tiên sinh, dạo này tiên sinh vẫn khỏe chứ ạ? Tôi và anh nhà đến đặc biệt đến thăm tiên sinh."
Tôn tiên sinh đang ôm đứa nhỏ khóc nhè chưa kịp đứng dậy đón tiếp, Tưởng Chiêu với cái chân đầy kim đã tươi cười đứng dậy. Cậu lính bên cạnh vội dìu y, y nói, "Hai vị ân nhân, tiểu sinh xin thi lễ tại đây. Ân cứu mạng còn chưa báo đáp, hiện lại gặp nhau tại nơi này, há chẳng phải chính là duyên phận. Sư huynh, huynh nói có đúng không!"
Tôn Lục Khiêm nhìn người đồng môn què một chân mà vẫn hăng say lảm nhảm thì thấy khá bí lời. Chẳng qua hắn vẫn gỡ nhóc mèo ra, đứng dậy tiếp vợ chồng Thủy ca nhi, "Hai cậu mau ngồi đi Thủy ca nhi."
Nhưng nhóc mèo ôm riết đùi Tôn Lục Khiêm, giờ đã có chống lưng nên nó thoải mái chỉ Phù Ly yên lặng sau lưng Thủy Thời, "Huhu, không được! Tiên sinh, anh ta... anh ta muốn ăn thịt con!" Tôn Lục Khiêm cúi đầu nhéo cái má phúng phính của nó.
Thủy Thời cười trêu Phù Ly, xem kìa, rắc rối rồi đó. Nói đoạn cậu nghiêm mặt nói với đứa nhỏ, "Em là Nhóc Mèo nhỉ, chà, cái anh to con này đáng ghét thật ha, ai lại hù dọa người ta linh tinh thế chứ, để anh giúp em phạt anh ấy nhé."
Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926297/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.