Tết đến gần, Thủy Thời ở trên núi nên không thấy sinh hoạt ngày Tết khác mọi khi.
Có điều tại các thôn làng nhỏ dưới chân núi, nhà nhà đều đoàn tụ, cùng nhau làm bánh, cúng ông Táo, cầu năm sau mưa thuận gió hòa. Ngay cả các sinh linh trên núi cũng khấp khởi chờ mong. Vì Tết đến cũng là lúc mùa xuân đến.
Hôm ấy Thủy Thời đang hái mấy quả mơ dại đông cứng với ý định đem về nấu ít chè thì bất chợt, một tiếng động dữ dội vang lên, tốp sói trắng canh giữ một bên cũng đồng thời ngoảnh lại.
Rắc, mặt sông đóng băng suốt mùa đông rạn nứt, nước ở thượng nguồn cuốn theo vô số tảng băng lớn cuồn cuộn và rít gào đổ ập xuống hạ nguồn, phá vỡ bề mặt băng tuyết chưa tan.
Trong nháy mắt, nước sông dâng cao, lấp đầy cả những lòng sông băng lân cận. Cảnh tượng trông như thể mạch máu của dãy núi bắt đầu chảy lại và đem đến sự sống cho muôn loài.
Thủy Thời đứng trên lưng núi, nhìn phong cảnh tráng lệ với khí thế hùng hồn mà thấy sóng lòng sôi sục. Đây là vùng đất hoang dã ngập tràn vô vàn biến số.
Cậu khoác chiếc gùi đã đầy một nửa trên lưng, dưới tiếng vọng của sông băng trút xuống, nhìn bầy sói có mặt đi tuần. Phù Ly ở trong đám họ, hắn nhảy lên một thân gỗ lớn, nhìn mực nước và độ chảy xiết của dòng sông, mày hơi nhíu lại.
Tất cả động vật tụ tập ăn cỏ xung quanh ổ sói đều phải vượt qua con sông mới về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926272/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.