Đêm ở Đông Sơn thanh vắng nhưng nguy hiểm và lạnh lẽo. Bóng tối phủ núi rừng. Ở đây không có đèn đuốc, chỉ có ánh sáng mơ hồ thấm qua lớp sương mờ mịt giúp Thủy Thời mường tượng ra cảnh sắc trùng điệp của rặng núi xung quanh.
Hai mắt Phù Ly như ánh lên. Hắn có thể di chuyển giữa đêm đen trên núi thoải mái như dưới đồng bằng. Thủy Thời nằm trên lưng hắn, rồi vừa ôm cổ đối phương vừa lần mò cánh tay đã từng bị trọng thương của hắn.
Xoa nắn một hồi, Thủy Thời ngạc nhiên phát hiện chưa được mấy ngày mà vết thương thậm chí gần như không còn cả sẹo. Da thịt Phù Ly vẫn rắn chắc và mềm dẻo như bình thường.
Phù Ly thuộc một chủng tộc Thủy Thời chưa từng nghe nói đến và cậu thì chẳng thể áp logic thông thường lên người một chàng thú lạ. Cậu vừa kính phục vừa yêu thích người ta, nhưng lòng cậu vẫn ẩn chứa rất nhiều đau xót.
Cậu dụi đầu lên lưng hắn, lắng nghe tiếng nước chảy loáng thoáng từ xa. Rào, rào, hình như là nước xối vào đá tảng. Theo những bước chân Phù Ly, âm thanh ấy ngày một rõ ràng.
Đến khi hai người đứng trước một mành nước mà trông khá giống một thác nước cỡ nhỏ, Thủy Thời mới thấy bóng hình dãy núi và cổ thụ xếp thành từng rặng um sùm xung quanh.
Phù Ly bước thêm mấy bước, sau đó dừng lại trước một hang động kỳ bí. Hắn ngó quanh quất, đoạn ôm Thủy Thời – vốn đang tò mò rướn đầu về trước ở sau lưng –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926266/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.