Nắng mặt trời đỏ rực xua tan sợi sáng trăng cuối cùng. Muôn loài vùng Đông Sơn tỉnh giấc và lại bắt đầu một ngày bận rộn mới.
Thủy Thời đương nhắm mắt nghỉ ngơi thì cảm giác con thú bao lấy mình chợt không ngừng co quắp. Cậu căng thẳng. Tuy lòng sợ hãi trước Phù Ly dạng thú vẫn còn đó, song Thủy Thời đã hành động trước cả khi kịp suy nghĩ.
Cậu đứng bật dậy, vùi mình vào cổ sói, cơ thể trần truồng hơi rát đau vì bị thớ lông dài và cứng ở cổ nó chọc vào. Cậu ôm cổ con sói, nhìn sự biến đổi màu sắc liên tục trong con mắt Phù Ly.
"Phù Ly! Anh... anh sao vậy? Nhìn em nào, Phù Ly!"
Con thú khổng lồ có vẻ rất đau đớn, bộ vuốt của nó run lên bần bật rồi rạch ra những vệt trắng sâu hoắm trên tảng đá cứng bên mình. Sợ làm Thủy Thời bị thương, nó ngẩng đầu, bảo vệ con người trần truồng nhỏ bé ngay trong lồng ngực.
Thủy Thời chỉ có thể trơ mắt chứng kiến con sói to lớn và hung tợn – sau khi gân cốt co rút kịch liệt kéo theo cơn đau như bị lột da – dần trút bỏ bộ lông, răng nanh thu lại, vuốt nhọn hóa bàn tay, xương sống thú vật chuyển thành bờ vai rộng dày.
Dưới nắng mai rực rỡ, Phù Ly lột xác thành người trong đau nhức. Hắn thở dốc, da thịt màu lúa mạch đẫm mồ hôi, sức lực hao mòn. Hắn nằm tựa bên chân Thủy Thời, hí đôi mắt thú vừa co lại và nhìn xuống không gian bên dưới từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926262/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.