Còn run rẩy nắm chặt con dao, Thủy Thời nhìn tên cướp đang kêu rên trong thù hận, rồi lại nhìn lá cờ hiệu treo ngoài cổng thành hiện lên thấp thoáng ở phương xa. 
Cậu như vừa bị giáng một gậy trúng đầu, thực tế cuộc sống phơi bày cho cậu một góc tranh đầm đìa máu chảy. Bây giờ Thủy Thời mới cảm nhận một cách sâu sắc rằng bản thân mình không thể dùng tư duy của Lâm Thủy Thời thời hiện đại để nhìn nhận thế giới này được nữa. Dù là lấy góc nhìn của Thủy ca nhi - một cậu bé sống vất vả qua ngày, thì xã hội cũng luôn dần biến đổi, vĩnh viễn không thể trở về như xưa. 
Nghe tiếng gọi thều thào phát ra từ bé thú yếu ớt sau lưng, Phù Ly ngẩn người, dừng hành động xé tay một tên cướp. 
Hắn thở dốc, phải nghiến răng để kìm nén khao khát giết chóc cuồn cuộn trong lòng, sau cùng hắn ném gã cướp thoi thóp xuống và xoay thân đi về phía Thủy Thời. 
Phù Ly không nói câu nào, cứ thế khom người ôm đứng Thủy Thời lên rồi định rời đi. 
Thủy Thời hơi đờ đẫn, mặt cậu vẫn dính máu văng ra từ đám lưu dân, nay được người ta mạnh mẽ ôm vào lòng thì mới chợt hoàn hồn. Cậu nghển cổ nhìn nét mặt Phù Ly, rụt rè duỗi chân, đoạn vỗ nhẹ lên cánh tay cứng cỏi của đối phương để tỏ ý Thừa An còn nằm trên mặt đất. 
Trịnh Thừa An không gặp vấn đề gì lớn. Đầu anh không chảy máu, chẳng qua lúc đấy bị đá đập ngất, giờ anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-soi/1926248/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.