Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng tôi nhìn thấy em gái của anh đang đứng ngoài xe chờ đợi. Có vẻ như không muốn vào nhà, tôi cũng không nghĩ quá nhiều, Vi Ứng Vật cũng ngay lập tức ôm theo Nhu Nhu bước ra xe. Sau đó không quên ngoái đầu lại dặn dò: “Cửu Nguyệt ở nhà ngoan ngoãn, anh đưa Khả Hân về Vi gia trước, sẽ quay lại sớm thôi”
Tôi không nói gì chỉ gật đầu, nhìn người phụ nữ kia hình như là mới khóc, cô ấy nhìn tôi khẽ gật đầu xem như chào hỏi rồi leo lên xe
Xảy ra chuyện sao? Chẳng phải sáng nay bình thường mà
Thời gian lại trôi qua, tôi cùng Vi Ứng Vật cũng trở nên khăn kích hơn, không còn xa lạ như lúc vừa kết hôn nữa. Anh luôn chiều chuộng theo ý tôi, công tác trở về thường mua quà cho tôi. Con tim tôi không phải làm từ sắc đá, càng không phải sắt, những hành động của anh khiến con tim bình lặng của tôi bỗng một ngày trở nên nổi sóng
Nếu nói tôi yêu anh, có lẽ chưa đến mức. Còn nếu nói tôi thích anh, thì là đánh giá hơi thấp tôi rồi
“Bà xã, suy nghĩ cái gì mà nghiêm túc vậy?”
Vi Ứng Vật tự nhiên lù lù xuất hiện, anh ngồi xuống ôm vai cô khẽ hỏi: “Có gì cứ nói với anh”
Tôi lắc đầu phủ nhận: “Không có gì cả”, hai tay cô choàng qua eo anh ôm rất chặt. Anh cúi đầu nhìn rồi bật cười, bàn tay to lớn vân vê cổ tay nhỏ bé ngang hông mình: “Khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ran-dung-den-day/2853817/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.