“Còn có thể giả được sao, đây là của bệnh viện đó. Con cùng Ứng Vật kết hôn, có con chẳng phải chuyện bình thường à? Được rồi Cửu Nguyệt, con phải vui chứ?”
“Hay là chị không muốn mang thai?”
“Không phải”, tôi phủ nhận, sao có thể không muốn chứ? Đây là con của tôi và anh, có thể không muốn sao? Chỉ là ngàn lần tưởng tượng cảnh mình biết tin mang thai, càng không nghĩ đến trong tình cảnh thế này
Nếu như anh biết được mình có con, chắc chắn sẽ rất vui. Nhưng cô tìm cách nào nói với anh đây? Giữa nơi này và Xà Quốc kia, đâu phải nói liên lạc là liên lạc được, cô càng không biết đường đến chỗ đó. Làm sao có thể cho anh bất ngờ?
Đang trong dòng suy nghĩ, xe đã dừng lại trước cổng nhà. Thiếu Trình đỡ cô xuống xe, cả nhà bốn người bọn họ đi xuống, lúc ngẩn đầu đã nhìn thấy hai người phụ nữ, một trung niên, một chừng hai mươi mấy đứng chờ sẵn
Hai mắt cô mở to hết sức ngạc nhiên, người trẻ tuổi lên tiếng: “Chị dâu, chị về rồi. Em và mẹ đợi ở đây nãy giờ”
“Hai người đến đây làm gì?”, tôi vừa lên tiếng đã nghe thấy mẹ nuôi nhắc nhở: “Chắc chắn là đến tìm con rồi”
“Nhưng mà Ứng Vật đâu, sao không đến đây?”
Ba nuôi nhìn xung quanh, chẳng có chiếc xe nào, cũng chẳng có bóng dáng đàn ông: “Không đến thật sao?”
“Bác à, anh trai con rất bận rộn không thể đến được. Con và mẹ đến đây đón chị ấy về ạ”, Vi Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-ran-dung-den-day/2853798/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.