Tôi nhìn dáng người vừa xuất hiện trước cửa, suýt chút không kiềm lòng được mà nhào tới ôm lấy. Tiễn biệt chưa lâu, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy dài đăng đẵng. Hắn...chưa từng nói thích tôi, cũng chưa từng nói mấy lời đường mật. Nhưng...chỉ cần tôi gặp chuyện, hắn sẽ lập tức xuất hiện bảo vệ tôi.
"Từ Dương! Không phải anh đã..."
"Anh vừa nhận được mật thư, ở đây có chuyện cần anh xử lý ".
"Không lẽ...Trường Xuân chân nhân cũng có hứng thú với quả mị hay sao?"
Liễu Trường Phong thốt ra câu nói mang đầy ý tứ châm chọc. Từ Dương ngược lại không chút tức giận, phong thái tao nhã nhàn nhạt nở ra nụ cười lạnh.
"Hứng thú thì không có. Nhưng có thứ khác quan trong hơn".
Ánh mắt hắn đặt lên người tôi, bàn tay tôi bị một bàn tay lạnh lẽo siết chặt. Hắn...là ý gì đây.
Vừa lúc đó, tiếng gà gáy báo hiệu trời sáng. Tôi lim dim đôi mắt, gục đầu lên vai Tư Mạc rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
...
"Ngươi định thế nào?"
"Không định gì cả. Ta đã mất cô ấy một lần, tuyệt đối sẽ không để mất lần nữa".
"Tại sao ngươi vẫn cố chấp như vậy? Rõ ràng chúng ta vẫn còn nhiều cách khác, tại sao lại cứ phải nghịch ý trời!"
Câu chuyện lưng chừng này không phải lần đầu tôi nghe thấy. Đã rất nhiều lần tôi nghe bọn họ nói về "cô ấy". Bản thân tôi có thật muốn biết "cô ấy" mà họ nói là ai.
Mỗi lần nhắc đến chuyện đó, trái tim tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/2081951/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.