Một cái bóng đen từ trong cơ thể bà Tịnh đi ra, cơ thể bà ngã sụp xuống, trong giây lát liền trở thành đống xương cốt. Người đàn ông khoác trên mình bộ đồ đen chùm kín đầu. Khuôn miệng khẽ cong lên cười, nụ cười đầy ma mị. Từ Dương nhìn người trước mặt, ánh mắt có chút ngờ vực, không mặn không nhạt hỏi.
"Là ngươi?"
"Dương Tử! Đã lâu không gặp".
"Từ lúc nào mà ngươi lại ..."
"Xà Vương cũng ở đây cơ à! Đúng là oan gia ngỏ hẹp".
Mấy câu xả giao hết sức bình thường nhưng lại nồng nặc mùi sát khí. Cả ba người có lẽ đều đã quen biết từ trước nhưng mối quan hệ dường như không được tốt cho lăm.
Từ Dương và Đằng Nguyên bước tới gần cô gái kia, cả hai nhìn về phía người mặc áo đen đầy phòng bị. Người vừa mới xuất hiện chắc chắn chẳng tốt đẹp gì. Chỉ là người đó là ai? Thân thế ra sao? Từ đâu đến, đến vì mục đích gì chắc cũng chỉ có Từ Dương và Đằng Nguyên mới biết.
Còn cô gái áo đỏ mà gã kia vừa gọi Nguyệt Hy lại là ai? Tại sao lại xuất hiện trong thân thể của Gia Hân? Tại sao Từ Dương và Đằng Nguyên lại muốn bảo vệ cô ấy? Cô ấy và Gia Hân có quan hệ thế nào? Những điều đó e rằng cũng chỉ có Từ Dương và Đằng Nguyên cùng cô Nguyệt Hy kia mới giải thích được.
Còn tôi - Lạc Gia Hân lại đang bị nhốt ở một nơi tối om không lối thoát. Số tôi đúng là quá xui xẻo, hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/2081929/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.