Không gian bên ngoài ồn ào khác thường, hình như tất cả người trong thôn đang tập trung ở trước sân nhà tôi. Tôi cùng Tư Mạc đi ra ngoài xem chuyện gì. Anh lúc này đã ẩn thân, không để người khác nhìn thấy. Cũng đúng, Tư Mạc dù gì cũng là quỷ vật, xuất hiện trước nhiều người đúng là không tiện lắm.
Tôi bước ra sân, đúng như tôi nghĩ, tất cả đều đã ở đây. Có lẽ là vì chuyện của Tố Nga. Tôi cũng hiếu kì muốn biết cô ấy thật ra là vì nguyên nhân gì mà lại có oán niệm sâu đến thế.
Tam gia gia, người lớn tuổi nhất cũng là trưởng thôn đang ngồi ở bàn đặt giữa sân, đối diện với Từ Dương. Những người lớn tuổi khác cũng ngồi thành hàng sau lưng trưởng thôn. Còn lại những người trẻ tuổi thì đứng đó.
Từ Dương nhìn thấy tôi liền bảo tôi ngồi xuống cạnh hắn. Tư Mạc nhìn Từ Dương, trên mặt hiện rõ tia sát khí. Anh liền ngồi xuống, ngăn giữa tôi và Từ Dương. Từ Dương thấy vậy liền cười mang theo một tia chế nhạo.
"Ngươi tốt nhất tránh xa cô ấy ra".
Âm thanh u lãnh kia phát ra, tôi tựa hồ cảm nhận được một luồn khí lạnh tràn vào cơ thể. Từ Dương không trả lời, quay sang phía trưởng thôn, ngữ điệu vô cùng kiên định nói.
"Bây giờ các người mau nói hết sự tình, nếu có nửa điều giấu diếm thì ta sẽ bỏ mặt, không lo chuyện này nữa".
"Thầy Từ, xin cậu giúp chúng tôi. Chúng tôi sẽ nói hết ngọn nguồn cho cậu biết".
Tam gia gia khổ sở, giọng nói khàn khàn phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153169/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.