11h trưa. Dinh thự cổ Châu Giang.
Tiếng chuông báo tin nhắn làm tôi thức giấc. Mắt nhắm mắt mở cầm điện thoại lên xem. 79 cuộc gọi nhỡ, 12 tin nhắn của Triệu Tấn khiến tôi giật mình. Sao tôi lại không biết nhỉ.
Kiểm tra thời gian trong điện thoại, tất cả cuộc gọi nhỡ đều là lúc 12h đêm qua. Thật kì lạ, sao lúc đó tôi không nghe được tiếng chuông đổ nhỉ. Mộc Nghi cũng ở cạnh tôi, lẽ ra bà ấy phải gọi tôi mới đúng.
Xem tin nhắn " Hân Hân chạy đi". Tôi hơi ngạc nhiên, tại sao Tấn ca lại bảo tôi chạy? Tin nhắn tiếp theo "Hân Hân, rời khỏi đó ngay". Những tin còn lại nội dung cũng tương tự. Thật ra có chuyện gì chứ?
Tôi gọi lại, bên kia đổ chuông nhưng không ai trả lời. Tôi bắt đầu lo lắng, nếu không có chuyện gì thì anh ấy nhất định sẽ không bảo tôi chạy. Tin nhắn lại còn gửi đúng 12h đêm... Thật kì lạ.
Tôi bất chợt rùng mình, bước vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân, thay đồ khác. Tôi chọn một chiếc váy trắng tao nhã, điểm nhẹ vài đóa bạch liên. Định bụng sẽ bước xuống nhà dưới thì tiếng chuông điện thoại lại reo. Là Triệu Tấn. Tôi vội vàng bắt máy.
"Tấn ca, có chuyện gì vậy?".
Đầu dây bên kia trả lời, giọng hết sức hấp tấp, lại còn có tiếng gió rít. Anh ấy đang chạy xe sao? Tôi không rõ. Đại khái tôi chỉ nghe được anh ấy nói.
"Hân Hân, em tuyệt đối không được làm lễ. Anh đang trên đường tới chỗ em".
Tôi hỏi tại sao lại không được làm lễ anh trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy/153152/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.