Edit: Bút Chì 0804
Beta: Bỉ Ngạn Hoa
Trải qua nhiều việc như thế, Liên Thanh nghĩ hẳn đã không còn chuyện gì có thể làm cậu hoảng sợ được nữa, bao gồm cả bí mật của Trình Văn Xuyên. Cậu đã sớm biết Chu Lễ không phải người bình thường, chẳng qua là không để ý nhiều; hiện giờ nghe được thân phận thật sự của hắn ta thì cũng không bất ngờ lắm. Vì sau khi Trình Văn Xuyên bị ngã xuống giếng thì bị sặc nước nên không thể lập tức ra khỏi đó được, nhà cậu tìm rất lâu cũng không thấy người đâu, đành bỏ cuộc. Hàng ngày cậu ở dưới đáy giếng nhìn lên trên miệng giếng, vết thương trên người Chu Lễ theo thời gian cũng dần khép lại, cho đến khi hai người có thể thoát ra khỏi giếng.
Cậu ta cũng đi theo Chu Lễ, nhưng trước khi đi, cậu dừng lại ở ngôi nhà mình đã từng sống hồi lâu. Em gái cậu ta có vẻ sợ hãi nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó cậu ta xoay người rời đi. Trình Văn Xuyên đã không thuộc về ngôi nhà đó nữa, trong mắt người nhà, cậu ta đã chết. Cậu ta không hề trách bọn họ vì đã bỏ cuộc, chỉ trách số phận trêu ngươi. Rời quê hương theo Chu Lễ vào nam ra bắc, từ đó trở đi, Trình Văn Xuyên chỉ có Chu Lễ là người nhà, cho dù ngày thường mạnh miệng đối nghịch với hắn ta, nhưng trong tiềm thức thì đã chấp nhận người này.
Cho nên lần này Chu Lễ bị thương nặng như thế, so với hắn thì Trình Văn Xuyên còn khó chịu hơn. Cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-quy-quy-phu/2127916/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.