Dumb dumb dumb
Cẩn Ngôn đang ngồi cùng quán ăn với Tần Lam khi nãy giờ cả hai đã ăn quá nhiều. Nàng lấy giấy lau tay rồi nhìn hướng đối diện khi thấy cô nhíu mày tay cầm chặt điện thoại đang rung chuông.
- Có điện thoại cô nên nghe thì hơn, nhỡ đâu có việc khẩn cấp họ mới gọi cho cô.
Cô nhìn nàng rồi chần chừ bắt máy.
- Cẩn Ngôn.... Cậu có ở đó không? - Gia Nghê nói bằng giọng yếu ớt.
- Cô bị làm sao thế? Không ổn chỗ nào nói tôi biết đi? - Cô cuống cuồng lên hỏi, cô sợ Nhiếp Viễn làm tổn thương gì đến cô nàng.
Nàng ngồi đối diện cũng không nén nỗi sự tò mò mà để ý đến cuộc trò chuyện đó, khi biết người gọi cho cô là phụ nữ thì Tần Lam thấy lòng mình khó chịu giống như là vừa bị người ta cướp mất đi thứ gì đó mà nàng cứ nghĩ nó sẽ chỉ dành cho mình.
- Tôi.... Hãy đến nhà tôi... Không phiền cô chứ?
- Được được, cô ở yên đó.
Cẩn Ngôn vội vàng cúp máy, cảm giác lo sợ đẩy lên cao, không phải vì cô có tình cảm với Gia Nghê, nói đơn thuần thì tình cảm đó là bạn bè. Mãi đến một lúc Cẩn Ngôn mới nhận ra là có Tần Lam ngồi đây. Dù hơi khó xử nhưng cô không thể nào kéo dài thời gian được, Gia Nghê đang ở nhà một mình.
- Ừm... Em còn đói không?
- Hửm? Không, tôi tự về được, cô có việc cứ đi trước đi. - Nàng tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883628/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.