Meo meo.. Ra đây nào, thức ăn ngon lắm đấy - Cẩn Ngôn đem đồ ăn trước chỗ những con mèo đang nằm.
Có thể cho rằng đây là cảm giác bình yên nhất, cô trở lại cuộc sống của mình. Mọi thứ vẫn diễn ra đều đặn, chỉ là trái tim cô chứa thêm một người nữa.
Đàn mèo nghe mùi thơm của thức ăn liền chạy ùa ra như ong vỡ tổ. Chúng nó tranh nhau miếng ăn, nhưng duy nhất con mèo mẹ là đứng nhìn đàn con của mình ăn. Cô khẽ xót, thời gian cô đi chắc tụi nó không ăn gì, còn mèo mẹ càng phải ăn để chúng con có sữa. Nghĩ vậy nên Cô vào trong bếp lấy phần ăn mà cô định để cho mình ra cho mèo mẹ.
Nó ngước đôi mắt long lanh lên nhìn Cẩn Ngôn.
- Ăn đi, phần của tao đấy. Ráng hết đấy, không được bỏ uổng phí tiền của tao.
Meoww meow nó kêu lên một tiếng rồi từ từ ăn, Cô ngồi xổm hẳn xuống đất, tay xoa đầu mèo mẹ.
- Mày cũng thật ngốc, à tao điên nhỉ? Nếu mày khôn thì mày đâu có làm mèo.
- Cho hỏi cô tên Ngô Cẩn Ngôn phải không ạ?
Nghe giọng người đàn ông lạ từ phía sau, Cẩn Ngôn có chút cảnh giác đứng phắt dậy. Khi biết đó là người giao đồ thì mới dời đi ánh mắt dò xét.
- Anh tìm tôi?
- Vâng đúng rồi, tôi đến để đưa cho cô thông báo này. Mời cô kí vào chỗ này.
Cẩn Ngôn nhận lấy phong bì thư, không cần mở thì cô cũng biết đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-dung-di/2883593/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.