Những ngày nghỉ tết ở quê nhanh chóng qua đi và hôm nay Nhã Uyên cùng Tuấn Khải chào tạm biệt ba mẹ cùng các em để trở về nhà! , cuộc vui nào rồi cũng phải tan huống chi một người con gái đã đi lấy chồng xa như cô thì sao có thể không trở về nhà chồng. Sau khi chào ba mẹ và dặn dò các em ở nhà phải ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ thì Nhã Uyên không dám đứng lâu hơn mà lên xe ngồi để mọi người không nhìn thấy những giọt nước mắt không muốn rời xa.
Tuấn Khải cũng đã nhận ra cô vợ nhỏ của mình từ lúc lên xe không hoạt bát nói chuyện như mọi khi nên nhìn qua thì thấy cả người Nhã Uyên chán nản ngồi ườn ra ghế, anh dỗ dành nói:
- Em đừng buồn để đến đợt nghỉ lễ ba mươi tháng tư mùng một tháng năm anh sẽ đưa em về thăm ba mẹ và các em.
Nhã Uyên nghe ra trong lời nói của anh có ý quan tâm mình nên cảm động gật gật đầu giọng hơi nghẹn nói:
- Cám ơn anh.....à mà tối qua mẹ có khen anh là một con rể tuyệt vời đấy nhưng em lại nói đấy là mẹ chưa nhìn thấy những lúc anh ấy biến thái đâu.
Tuấn Khải rất tự nhiên nắm lấy bàn tay của Nhã Uyên rồi đưa lên miệng mình hôn thật mạnh rồi nói:
- Anh chỉ biến thái với một mình em thôi với lại em cũng thích còn gì?.
Nhã Uyên liếc mắt nhìn anh nhưng tay cô không rút lại mà để cho anh nắm rồi nói:
- Em không thích mà là bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-oi-chung-ta-li-hon-thoi/966343/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.